• 7,731

Chương 1097: Không có em, sẽ không hạnh phúc (9)


Nhưng chuyện ông ta làm bây giờ lại một trời một vực với người bác uy nghiêm, hiền hậu và ôn hòa trong ấn tượng của anh.

Anh lu8ôn cho rằng, Nghiêm Thịnh chỉ có thành kiến với Hạ Trường Duyệt, chờ đến khi bọn họ kết hôn, chờ đến khi Nghiêm Thịnh biết mình làm ôn3g nội thì tất cả sẽ khác.
Ban ngày đã tranh người với anh, ban đêm cũng giành.
Công chúa nhỏ nhướng đôi mắt to tròn xinh đẹp, lườm Nghiêm Thừa Trì một chút rồi ngoẹo đầu ngủ tiếp.
Nhưng vừa định chui thì đã bị Nghiêm Thừa Trì xách lên, cất bước đi tới cửa, kéo cửa phòng ra, ném ra ngoài.

Hãn Hãn!
Hạ Trường Duyệt vội vàng đứng dậy.
Vừa định đây người đó ra thì ngửi được mùi hương quen thuộc trên người anh, cô bèn dừng lại.

Nghiêm Thừa Trì.

Đã vậy, ngón tay nhỏ kia lại còn động đậy, hất tay anh ra một cách ghét bỏ.
Hạ Trường Duyệt nhớ tới điều gì đó, đầu óc lập tức tỉnh táo lại, vừa định đây Nghiêm Thừa Trì ra thì anh đã ngồi dậy, bật đèn ngủ lên.

Tôi không cần biết cậu dùng cách gì, tôi muốn có được bệnh á6n hoàn chỉnh của bác tôi trong thời gian ngắn nhất.
Tôi muốn biết rốt cuộc ông ta có mắc bệnh ung thư thật không!

Cô bé lăn một vòng, áo ngủ xốc lên một khúc, để lộ cái bụng nhỏ trắng mịn, tư thế ngủ lưu manh vô cùng.
Trường Duyệt.
Nhưng bây giờ, xem ra là anh nghĩ quá đơn giản rồi.
Đôi mắt sâu thẳm của Nghiêm Thừa Trì trở9 nên u ám, anh lấy điện thoại di động ra, bấm số của trợ lý Kim.
Cúp5 máy, Nghiêm Thừa Trì ném điện thoại di động qua ghế lái phụ, quay đầu xe, chạy tới nhà họ
chui vào chăn của cô, ôm chặt cô vào lòng.

Là anh.
Nghe cô nói giọng mũi như thế đang làm nũng, Nghiêm Thừa Trì lập tức muốn nhiều hơn.
Anh cúi đầu chặn lấy môi cô, bàn tay xấu xa di chuyển khắp người cô, lúc vừa định tiến thêm
bước nữa thì mò trúng một ngón tay nhỏ, cả người bỗng chốc cứng đờ.
Thấy hai đứa nhỏ chui từ trong chăn ra, sắc mặt anh lập tức đen thui.

Hạ Trường Duyệt, sao chúng lại ở trên giường của em?
Người nào đó đen mặt, giận dữ hét.
Giống như chỉ có ở bên cô, anh mới có được ấm áp trong đời.

Ưm...
Hạ Trường Duyệt đang ngủ mơ màng, đột nhiên có người ôm lấy, nên vội cảnh giác đầy người ra.
Một giây sau chỉ thấy Nghiêm Thừa Trì phủi tay, rồi lại đi về phía Mạt Mạt đang ngủ say.

Ánh mắt đó rõ ràng đang viết: Giường của vợ ông, không ai được giành với ông!


Nghiêm Thừa Trì, đây là con gái của anh!
Hạ Trường Duyệt không màng tới, ra mở cửa cho Hãn Hãn, rồi vội vàng bể Mạt Mạt đang ngủ ở bên cạnh mình lên, sợ Nghiêm Thừa Trì cũng ném Mạt Mạt ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.