• 7,784

Chương 1191: Người biến mất đã lâu (3)


Anh vừa mới nói gì? Không phải anh tin Điền Mỹ Doanh sao?
Vậy sao vừa rồi anh còn hung dữ với em?
Nhan Linh quay đầu nhìn anh8, cau mày thật chặt.


...
Anh hung dữ?
Em tưởng là anh không tin em.
Nhan Linh lầm bầm, rồi dụi vào ngực anh, vòng 3tay ôm lấy anh, giọng buồn buồn,
Dịch Hải Âm, cả thế giới có thể không tin em, nhưng anh không thể không tin em...

Nghe nói Tiểu Duyệt Duyệt đã từng tức giận muốn rạch mặt Nghiêm Thừa Trì.
Lúc nghe xong, cô còn cảm thấy quá tàn nhẫn, nhưng bây giờ lại cảm thấy đó là cách hay! Nhưng, dù Dịch Hải Âm bị hủy dung thì với giá trị bản thân anh, e rằng vẫn sẽ có hàng tá phụ nữ tình nguyện dấn thân vào.

Em biết!
Nhan Linh cất giọng buồn buồn, vẫn có vẻ không vui.

Em đang ghen hả?
Mắt Dịch Hải Âm sáng lên, vừa định nhào tới thì Nhan Linh liền lăn một vòng ra mép giường, nhanh chóng tránh anh, lấy gối chắn giữa bọn họ.

Hay là, em rạch mặt anh, như thế thì sẽ không có cô gái nào suốt ngày nhớ nhung anh nữa!
Nhan Linh nói với vẻ nghiêm túc.
Cách này là Hạ Trường Duyệt dạy cô.

Đó nhất định là do an5h quá ngốc, ngay cả nói cũng nói không rõ ràng!
Lời nói vừa rồi của anh rõ ràng là bảo vệ Điền Mỹ Doanh, chứ không phải là cô quá ghen.

Ừ, anh ngốc, Linh Nhi đừng nổi giận.
Đôi mắt Dịch Hải Âm ánh lên vẻ cưng chiều, lướt ngón tay qua mặt cô, không kìm được mà cúi đầu hôn lên cái mũi nhỏ xinh của cô.
Vừa định hôn lên môi cô thì cô quay đầu tránh đi.

Vừa rồi anh vẫn còn nói giúp cho cô gái khác, không được đụng vào em.
Nhan Linh nghiêng người, nằm xuống bên cạnh, nhìn chằm chằm lòng bàn tay đang đứng đỏ của mình.

Linh Nhi...
Dịch Hải Âm nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, giọng trầm thấp lưu luyến tựa tiếng đàn violin, chậm rãi vang bên tai cô.
Cô đã biết là anh không có ý kia mà vẫn để ý?
Anh chưa từng thích Điền Mỹ Doanh, anh không quen cô ta.
Dịch Hải Âm cau mày, rất nghiêm túc giải thích.

9Anh tin.
Dịch Hải Âm nói không hề suy nghĩ, ôm thật chặt cô vào lòng, hồi lâu sau mới thốt ra được một câu:
Linh Nhi, hình n6hư nãy giờ chúng ta nói hai chuyện khác nhau thì phải?
Nhan Linh:
..

Hình như là thể.

Em không ghen, em tức giận!
Kẻ thứ ba đến tận nơi khiêu khích, cô có thể không giận được sao? Biết rõ là Dịch Hải Âm không thích Điền Mỹ Doanh, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới có người nhớ thương người đàn ông của cô, sao trong lòng cô lại khó chịu như thế chứ? Phụ nữ có thai vốn dễ suy nghĩ lung tung, Nhan Linh càng nghĩ càng phiền muộn, cuối cùng ôm gối, bổ nhào lên người Dịch Hải Âm, cưỡi lên hông anh, dùng gối chặn ngang ngực anh.

Dịch Hải Âm, em vừa nghĩ ra một cách một lần vất vả, cả đời nhàn nhã, anh muốn nghe thử không?

...
Dịch Hải Âm chau mày.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.