Chương 1196: Người biến mất đã lâu (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 593 chữ
- 2022-02-13 04:14:08
Cậu Trì, muốn đối phó với Nghiêm Thịnh, anh nhất định phải coi chừng một người...
Trong phòng riêng của câu lạc bộ ca8o cấp.
Một người đàn ông dáng vẻ cà lơ phất phơ đang ngồi dựa người trên ghế xô pha bằng da thật, đôi chân lười biếng 3bắt tréo lại.
Tu.
Có tin đồn rằng, trọng tâm tài chính hiện giờ của nhà họ Thượng đã chuyển sang châu u, Thượng Lăng Tư đã nắm toàn bộ quyền lực của nhà họ Thượng.
Nhà họ Thượng đầu tư lớn như vậy, tất nhiên anh ta cũng sẽ không vắng mặt.
Khí thế tựa như quỷ Atula bước ra từ trong địa ngục ấy toát ra sự khắc nghiệt, khiến cho anh ta rõ ràng chỉ lười biếng dựa trên ghế sô pha thưởng thức rượu, nhưng người bị anh ta nhìn lướt qua là cơ thể sẽ như bị đóng đinh, không thể cử động.
Ngay cả Nghiêm Thịnh cũng cảm thấy khí thế mạnh mẽ này khiến thần kinh ông ta căng thẳng, chỉ có thể bất phân thắng bại với anh ta.
Không phải trước đây ông nói Nghiêm Hoành hợp tác với tôi bán rẻ nhà họ Nghiêm là ăn cây táo rào cây sung sao? Sao giờ Chủ tịch Nghiệm lại làm chuyện tương tự một cách điêu luyện như thế?
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, anh ta mới biến mất tăm.
Nghiêm Thịnh vẫn nghĩ Thượng Lăng Tư là kẻ lòng dạ ác độc, lại còn là người không có quy tắc, có thể chọn hợp tác với lão Nghiêm Hoành thiển cận, nhất định là chẳng làm nên trò trống gì.
Nhưng hôm nay xem ra, mới bao lâu không gặp, vẻ gian xảo của Thượng Lăng Tư lại càng đáng nể hơn.
Khóe môi chứa đựng nụ cười như có như không, nhìn chằm chằm vào Nghiêm Thịnh đang đi về phía anh ta.
Có phải tôi nên chúc mừng Chủ tịch Nghiệm một tiếng không nhỉ? Bị ung thư dạ dày nặng như vậy mà nói khỏi là khỏi.
Tin này mà đồn đi, e rằng sẽ có rất nhiều người tò mò ông uống thuốc gì đấy.
Tôi khỏi bệnh như thế nào không quan trọng, cậu Thượng chỉ cần biết rằng, hợp tác với tôi, đối với nhà họ Thượng của cậu mà nói, chỉ có lợi chứ không có hại.
Nghiêm Thịnh đi tới, ngồi xuống đối diện Thượng Lăng
Tóc ngắn màu nâu vàng tùy ý chải về sau, tóc mái lòa xòa trên cái trán láng mịn, che đi ánh mắt vốn gian9 tà của anh ta.
Giờ phút này, anh ta mặc một bộ âu phục màu đỏ, đang chậm rãi cầm ly rượu, thưởng thức rượu vang trên 6tay.
Nghe thấy tiếng của phòng bị đẩy ra, gương mặt vốn thả lỏng của anh ta lóe lên vẻ u ám, ngẩng đầu nhìn ra cửa, sa5u khi thấy rõ người tới là ai mới chậm rãi nhếch miệng.
Thượng Lãng Tư hiểu được ý đồ của Nghiêm Thịnh khi đến đây, nụ cười trên môi trở nên mỉa mai, lạnh lùng cất tiếng, không hề lo sẽ chọc giận ông ta.
Trước khác giờ khác.
Hơn nữa, tôi chọn hợp tác với cậu, không phải là muốn bán rẻ nhà họ Nghiêm, mà là vì chúng ta có chung một kẻ thù.
Dứt lời, đôi mắt già nua của Nghiêm Thịnh lóe lên vẻ tinh anh, nhìn chằm chằm Thượng Lãng Tư không chớp mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.