Chương 1224: Cha con bụng dạ đen tối (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 588 chữ
- 2022-02-14 03:56:49
Trước bàn sách, một bóng dáng tuấn tú đứng đó, bút chì trên tay di chuyển thật nhanh trên tờ giấy trắng.
Tiếng soàn soạt v8ừa rồi chính là phát ra từ ngòi bút của anh.
Vẽ xong, Dịch Hải Âm bỏ bút chì xuống, ngẩng đầu, nhìn về người vẫn đang ngủ say trên ghế5 Tatami.
Nhan Linh mang thai vẫn chưa đầy hai tháng, bụng vẫn chưa lớn, chỉ là cô cứ buồn ngủ suốt và luôn tìm nơi để ngủ.
Sao lại không?
Nhan Linh giật mình.
Mẹ anh thích, ba anh không dám ghét đâu.
Dịch Hải Âm ung dung nói thêm một câu.
Nhớ tới đây, Nhan Linh không kìm được mà bật cười.
Dịch Hải Âm, anh nói xem, ba anh có ghét chúng ta không?
Không đâu.
Dịch Hải Âm biết cô nói đến chuyện gì, nói chắc nịch.
Đàn ông nhà họ Dịch cùng vợ không có nguyên tắc...
Reng reng...
Điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông.
Bà Dịch chỉ còn thiếu điều vái lạy cô, mỗi ngày đều hầu hạ cô ăn uống sung sướng, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ăn gì nôn đó, người cũng càng ngày càng gầy đi.
Bà sốt ruột đến độ ngày nào cũng phải mắng Dịch Hải Âm không dưới một lần về việc phải chịu trách nhiệm chăm sóc cô, sau đó bắt Dịch Hải Âm không được xen vào chuyện của công ty nữa, mà phải toàn tâm toàn ý chăm sóc cho Nhan Linh.
Thấy rõ người đàn ông đang đứng trước mặt, cô giơ tay theo bản năng.
Thấy thế, Dịch Hải Âm cất bước đi tới, bế cô lên.
Một ngày gần như hơn nửa thời gian đều dành để ngủ.
Lúc cô ngủ, chuyện Dịch Hải Âm thích làm nhất, chính là vẽ cố.
Dịch Hải Âm trái lại vui đến độ chỉ thiểu xoay vòng vòng tại chỗ.
Ông Dịch đáng thương lập tức đen mặt, ôm bà Dịch kháng nghị, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua, bị đóng gói đưa đến công ty tăng ca thay cho con trai.
Chỉ cần cô ngủ, dáng nào anh cũng thích.
Ưm...
Hình như là cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình, Nhan Linh khẽ nói mở một tiếng, rồi mơ màng mở mắt.
Nhan Linh:
...
Được rồi, cô hiểu rồi, là cô tốt sổ.
Anh vẽ cô đủ kiểu.
Nằm trên giường.
Dịch Hải Âm, anh nói xem, vì sao khi Tiểu Duyệt Duyệt mang thai lại chả làm sao, đến em thì ngày nào cũng nên?
Cô nôn đến mức đời này không còn gì luyến tiếc luôn.
Bây giờ, ngay cả uống một ngụm nước cũng không chịu nổi mà buồn nôn, chỉ muốn tuyệt thực cho xong.
Em dậy rồi hả, có đói bụng không?
Dịch Hải Âm chỉnh lại mấy sợi tóc rối cho cô, hỏi với giọng cưng chiều.
Đói, nhưng em không muốn ăn, ăn vào là cứ muốn nôn ra.
Nhan Linh làu bàu, rồi tủi thân cọ vào ngực Dịch Hải Âm.
Hình bóng xinh đẹp toát ra vẻ hoạt bát, dáng vẻ ngủ say vô cùng sạch sẽ...
nếu bỏ qua khóe m6iệng đang chảy nước dãi của cô.
Thân hình thẳng tắp của Dịch Hải Âm cao như cây tùng, giữ một tư thế trong t3hời gian dài cũng không thấy mỏi, chỉ là động tác tay càng lúc càng nhanh.
Trong nháy mắt, một nhân vật phác họa hiện ra 9sinh động trên giấy.
Cuộn người trên ghế sô pha.
Nằm bò trên bàn...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.