Chương 1251: Phản công, đánh cho tan tành! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 618 chữ
- 2022-02-14 04:01:57
Tôi muốn xem Dương Mộc Nhã còn làm thế nào để vực nhà họ Dương trở lại nữa.
Ông chủ, lần này ngay cả ông trời cũng giúp chúng8 ta, không mất bao công sức mà đã có thể phá vỡ liên minh giữa họ.
Xem ra, nhà họ Nghiêm chắc chắn sẽ là của cậu chủ r3ồi.
Được, cháu Thuận đúng là không làm ông thất vọng.
Ông sẽ đợi cháu trưởng thành để cháu bảo vệ ông.
Cậu chủ còn nhỏ, nghịch ngợm một chút cũng là bình thường.
Mấy tên huấn luyện viên bây giờ toàn thích khoa trương để thể hiện năng lực của họ thôi.
Hừm!
Nghiêm Thịnh hừ lạnh một tiếng rồi đưa tay về phía Nghiêm Lập Thuận, Nghiêm Lập Thuận vừa đánh người khác xong, vẫn còn đang sợ hãi, cứ tưởng rằng mình sẽ bị mắng, không ngờ Nghiêm Thịnh không hề có ý định trách mắng mình, thế là cậu ta lập tức đứng thẳng người, đi về phía ông ta, còn giơ găng tay đấm bốc lên, lấy lòng Nghiêm Thịnh.
Nghiêm Thừa Trì có muốn làm gì nữa, cũng chỉ là mơ tưởng thôi.
Quản gia cười nói.
Con trai của Nghiêm Mặ9c mà cũng xứng để sánh với cháu trai của tôi à? Tôi nhất định phải chứng minh cho tổ tiên của nhà họ Nghiệm thấy, Nghiêm Thịnh6 và con cháu của tôi mới là những người thích hợp nhất để tiếp quản Tập đoàn Nghiêm thị.
Năm xưa lão già kia không chọ5n tôi vì ông ta không có mắt.
Nghiêm Thịnh cười khẩy, vẻ mặt tự mãn tới mức dữ tợn, hai tay nắm chắc tay vịn xích đu, đến nỗi mu bàn tay đầy gân xanh, trông cực kì không cam lòng.
Thịch.
Cách đó không xa truyền đến một âm thanh vang dội.
Trong một phòng VIP cao cấp, toàn bộ đều gọn gàng, sạch sẽ và trắng tinh.
Ở đầu giường còn có bình hoa cẩm chướng đỏ ngát hương.
Nghiêm Thịnh lo lắng ngẩng đầu lên nhìn sang bãi cỏ, thì phát hiện huấn luyện viên của Nghiêm Lập Thuận đã bị đánh ngã xuống đất, đang lấy tay che mắt, sau đó đi về phía Nghiêm Thịnh, giải thích.
Chủ tịch, cậu chủ quá bạo lực.
Cậu ấy còn nhỏ, sợ rằng không thích hợp để tiếp tục huấn luyện chiến đấu..
Huấn luyện viên chưa kịp dứt lời, sắc mặt Nghiêm Thịnh đã đen lại.
Thấy vậy, anh ta bên nhanh chóng thả bàn tay đang che mắt ra và quỳ xuống.
Cậu đã bị đuổi việc, còn không mau cút xéo.
Quản gia lạnh lùng mắng nhiếc rồi đuổi huấn luyện viên đi.
Ông chủ đừng lo về chuyện này.
Chờ sau khi Thuận học đấm bóc xong thì sẽ giúp ông đánh bại tất cả các đối thủ, bảo vệ ông nhé.
Cậu chủ thật hiếu thảo và quyết đoán.
Quản gia vừa dứt lời, trợ lý đứng bên cạnh cũng nhanh chóng hùa theo.
Nghe vậy, Nghiêm Thịnh mới hài lòng bật cười.
Tại bệnh viện.
Là sai sót của tôi, không thể né được nắm đấm của cậu chủ.
Cậu chủ đánh tôi là phải.
Biết mình đáng tội thì lo mà quản cái miệng của mình đi chứ.
Những giọt sương trên cánh hoa khúc xạ với tia sáng rực rỡ, trông như những viên pha lê nở rộ dưới ánh nắng mặt trời.
Nhan Linh gầy yếu mỏng manh đang nằm lẳng lặng trên giường, đôi mắt xinh đẹp nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương.
Khuôn mặt cô yên bình như một thiên thần đang say giấc, mãi mãi không bao giờ tỉnh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.