Chương 1301: Tôi đã chuẩn bị cho ông một món quà lớn (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 569 chữ
- 2022-02-14 04:07:07
Cô là viên ngọc quý của ba, chỉ cần cô nũng nịu, ba cô sẽ làm theo ý cô.
Nhưng giờ đây, Hạ Hoa vẫn chỉ nói: Chuyện đã q8ua rồi.
Hạ Trường Duyệt nhớ về tuổi thơ của mình.
Trong tuổi thơ của cô, ba mẹ chưa từng khắc khẩu.
Hạ Hoa không ngờ cô lại hỏi như vậy, ngớ ra.
Hạ Trường Duyệt có thể cảm nhận được ông có sự hổ thẹn với người vợ đã khuất.
Vẫn là câu nói đó.
Dường như Hạ Hoa không muốn nói cho cô nghe chuyện cũ, có lẽ là cố kị điều gì đó. <3br>
Phản ứng của ông khiến Hạ Trường Duyệt cảm thấy rõ ràng phải có vấn đề nào đó thì mới phải khiến ông dè dặt như vậy.
Ba, ba có yêu mẹ không? Ý con là người mẹ chăm sóc con lớn lên.
Hạ Trường Duyệt cắn môi do dự hỏi.
Chỉ là một câu đơn giản, không cần giải thích, hai cha con họ đều hiểu rằng
mẹ
ở đây là chỉ Dương Mộc Nhã.
Hạ Hoa nhíu mày, dường như kháng cự mãnh liệt khi đề cập đến vấn đề này.
Cái loại tâm tình vừa yêu vừa hận rất phức tạp này khiến đôi mắt ông trở nên sâu thẳm.
Ông nhìn Hạ Trường Duyệt một hồi lâu.
Phản ứng của ông đã nói rõ tất cả...
Hạ Trường Duyệt thấy cổ họng khô rát, không biết nên nói gì.
Chỉ có hổ thẹn, không có tình cảm nào khác...
Vậy ba có còn yêu mẹ không?
Hạ Trường Duyệt dường như hiểu cảm xúc của Hạ Hoa, đột ngột hỏi tiếp.
Cô cứ nghĩ là ba mẹ của cô rất yêu thương nhau, nhưng giờ thì cô lại cảm thấy không thể nói nên lời.
Cô thật sự muốn biết, năm đó đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Hạ Hoa và Dương Mộc Nhã phải xa nhau? Tại sao Hạ Hoa lại sống với người mẹ nuôi của cô...
Hai cha con như đang trong một ván cờ, không ai chịu thua ai.
Không biết qua bao lâu, Hạ Hoa mới khép mắt, không muốn nói thêm câu nào.
Hạ Hoa và Dương Mộc Nhã rõ ràng vẫn còn yêu thích người kia, nhưng lại chỉ có thể dùng nỗi hận để nhớ thương đối phương.
Chuyện gì đã khiến bọn họ trở nên như vậy? Chuyện gì đã khiến Hạ Hoa thà đưa con gái rời đi chứ không muốn gặp lại Dương Mộc Nhã? Ông cưới người khác có phải vì nỗi khổ tâm nào không? Vô số vấn đề đảo loạn trong lòng Hạ Trường Duyệt, khiến cô buồn bực không thở được.
Cô muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng Hạ Hoa lại không muốn nói tiếp.
Cô Hạ, bệnh nhân cần nghỉ ngơi.
Năm đó, chắ6c chắn Hạ Hoa và Dương Mộc Nhã có tình cảm với nhau, nếu không thì đã không có cô.
Thế nhưng Hạ Hoa lại đem cô rời khỏ5i nhà họ Dương suốt hai mươi mấy năm, không liên lạc với Dương Mộc Nhã, còn kết hôn với người phụ nữ khác.
Cô cứ để tôi.
Hộ lý bước đến nhắc Hạ Trường Duyệt.
Vì sức khỏe Hạ Hoa, Hạ Trường Duyệt không dám ở lại thêm, chào ông rồi đi trước.
Cô vừa ra khỏi cửa, Hạ Hoa mở choàng mắt, nhìn chằm chằm về hướng cô vừa rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.