• 7,731

Chương 1311: Chủ động tìm đến cửa! (7)


Nghiêm Thừa Trì dừng xe cách khu nhà cũ rất xa, sau đó đi theo đường bộ vào cửa chính.

Anh đi dọc theo đường bộ hành, đến trước tòa nhà an8h và Hạ Trường Duyệt đã từng đến.
Nghiêm Thừa Trì đi lòng vòng xung quanh, tìm kiếm thêm dấu chân khác, nhưng chỉ một lúc sau, anh lại quay về chỗ mình vừa đúng lúc nãy.
Mà ngoại trừ dấu chân của người kia, xung quanh đây còn có dấu chân của anh chồng chéo lên nhau.
Phía sau anh là ngôi nhà đã bỏ hoang, nó đang không ngừng phát ra tiếng uu theo gió đêm, khiến người ta rùng mình.

Tít Tít...
Điện thoại của Nghiêm Thừa Trì đột nhiên vang lên.
N5hưng quả của cây này lại giống như hạt, cho dù khô héo vẫn rất dễ bám vào quần áo, hơn nữa còn bám rất chặt.
Bên cạnh loài cỏ này còn có dấu chân của ai đó để lại! Quả nhiên anh đã đoán đúng.
Nơi này không mấy khác biệt so với lần trước.
Nghiêm Thừa Trì suy đoán một lúc mới từ từ đi xuy3ên qua đường bộ hành, lẻn vào khu nhà cũ họ Nghiêm qua một khe hở kín đáo, đi thẳng vào trong, đến khuôn viên gần như bỏ hoang của khu nhà cũ.
Đôi mắt tối đen như mực của anh quét qua khuôn viên rộng lớn, rốt cuộc dường như thấy được gì đó, anh đột nhiên xông tới trước.
Anh nhìn lướt qua, ánh mắt sắc lạnh lập tức trở nên dịu lại, anh nhận cuộc gọi.

Nghiêm Thừa Trì, em nhớ anh lắm.
Trời tối.
Nếu chỉ dựa vào chức năng đèn pin trên điện thoại của anh, thật sự không thể duy trì được lâu.
Tại6 một nơi trong vườn gần tòa nhà cũ, anh tìm thấy một loài cây quen mắt.
Đây chỉ là một loại cỏ bình thường, cũng nở hoa ra quả.
Người kia đã từng đến đây,rời khỏi con đường bộ hành lúc đó.
Ông ta còn đến khu nhà cũ của nhà họ Nghiêm, cho nên trên ống quần mới dính quả của loài cỏ dại này.
Những khu nhà cũ này đã không còn ai ở, ông ta đến đây để làm gì? Nghiêm Thừa Trì từ từ đứng dậy, lần theo dấu chân lờ mờ dưới đất đi vào trong thì phát hiện dấu chân đã biến mất trên đầu một con đường xi măng.
Không còn dấu chân, khu nhà cũ họ Nghiêm rộng lớn như vậy, anh không thể đoán được người đó muốn đi đâu.
Nghiêm Thừa Trì đứng một chỗ, xung quanh khuôn viên trống trải, gió thổi khá mạnh, vạt áo anh lất phất trong gió khiến thân hình cao to của anh toát ra vẻ ma mị.
Sắc trời càng tối sầm, bầu trời xẹt qua một vệt sáng rồi sau đó biến mất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.