Chương 1315: Thử nghiệm, ra tay trước để giành ưu thế (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 548 chữ
- 2022-02-14 04:07:07
Còn nữa, con không đi mà, con chỉ đến trang viên hoa hồng tím Linh Nhi thôi.
Hạ Trường Duyệt kéo kéo tay Dương Mộc Nhã, cười tủm tỉ8m làm nũng.
Nghiêm Thừa Trì đưa cô theo không tiện, tác dụng chủ yếu của cô là yểm trợ anh, để đám người Nghiêm Thịnh nghĩ 3rằng bọn họ đang nghỉ phép đi chơi mà thôi.
Dương Mộc Nhã nghe cô nói vậy mới yên lòng một chút,
Con không đi cũng tốt, gi9úp không được còn cản trở.
Hạ Trường Duyệt:
...
Đây mà mẹ ruột cô sao?
Các con cứ yên tâm mà đi, trong nhà đã có mẹ lo rồi.
Dư6ơng Mộc Nhã nhìn Hạ Trường Duyệt đang rầu rĩ, cưng chiều vỗ vào lưng cô, nắm tay cô đặt vào tay Nghiêm Thừa Trì.
Quản gia biết thói quen của bà, thấy bà muốn ở một mình thanh tịnh, nên ông chủ động vào nhà bếp chuẩn bị trà, sau đó mang bộ tách trà đến cây bạch quả,
Hôm nay khí trời rất tốt, còn có ánh nắng, thích hợp ngồi ngoài sân uống trà, còn có thể phơi nắng.
Quản gia đặt bộ tách trà xuống trước mặt Dương Mộc Nhã, cười nói.
Thấy Dương Mộc Nhã vẫn im lặng nhìn phía trước, quản gia không quấy rầy nữa mà chuẩn bị lui lại đi làm việc.
Dương Mộc Nhã kéo sát quần áo vào người, bưng tách trà, thổi nhẹ khí nóng, uống một ngụm, đang định đặt ly xuống thì nghe sau lưng có tiếng nói.
Bà nhìn Ng5hiêm Thừa Trì kéo Hạ Trường Duyệt rời đi.
Bà chủ, bên ngoài gió lớn, tôi đẩy bà về phòng nhé?
Quản gia đi đến bên cạnh Dương Mộc Nhã, đẩy xe lăn của bà vào trong.
Đẩy tôi đến cây bạch quả đi, tôi muốn ở ngoài hít thở không khí trong lành.
Dương Mộc Nhã nhỏ giọng sai bảo.
Ông Hạ, ông đã nằm trên giường quá lâu, có thể ra phơi nắng sát trùng, sẽ giúp ông mau bình phục...
Choáng...
Dương Mộc Nhã giật mình, tách trà trong tay rơi xuống.
Bà hơi hoảng hốt muốn đứng lên, nhưng nhận ra chân của mình không thể dùng sức.
Một lúc lâu sau định thần lại, bà quay xe lăn, thì nhìn thấy ở cách bà khoảng ba mét, hộ lý đang đẩy Hạ Hoa cũng đang ngồi trên xe lăn, từ từ đi đến gần bà.
Hộ lý trông thấy bà liền mỉm cười,
Bà Dương, khí sắc của bà hôm nay tốt hơn nhiều rồi, vết thương ở chân còn đau không?
Khỏe hơn nhiều rồi.
Dương Mộc Nhã giả vờ như vừa rồi làm rơi tách trà chỉ là ngoài ý muốn, cẩm tách trà lên lần nữa, tự rót cho mình một ly.
Bà vừa bưng lên trước mặt thì đột nhiên nhớ lại, bà uống trà nhiều năm như vậy là vì năm đó Vệ Kình Tư thích lá trà, nên giờ ngụm trà đã uống vào miệng lại không biết nên nuốt xuống hay phun ra.
Bà hơi lúng túng đặt tách trà xuống, định gọi quản gia đẩy mạnh về phòng, nhưng quản gia không biết đã đi đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.