• 7,731

Chương 1398: Tên tôi là bạch thần á(2)


So với cậu bạn đang yên đang lành mà bị đánh đến nhập viện kia thì Nghiêm Lập Thuận còn tốt hơn rất nhiều.

Bọn họ không chịu nhận lỗi thì 8thôi, đã vậy còn truy cứu trách nhiệm, khiến ba mẹ của cậu bạn kia muốn tố cáo Nghiêm Lập Thuận cố tình đánh người, gây ảnh hưởng xấu.


C3háu Thuận không đánh người vô cớ, trẻ con rất hay nói dối, nhất định là nó sợ nhà họ Nghiêm truy cứu trách nhiệm nên đổ hết lỗi cho Lập Thuận.
Chắc chắn bọn họ không dám tố cáo đâu!
Nghiêm Thịnh nghe quản gia nói xong, thì nói một cách bâng quơ.
Quản gia vừa rời khỏi thị trợ lý của Nghiêm Thịnh vội vã đi vào, mặt mày hoảng hốt.

Chủ tịch, không xong rồi, con bé kia đã được Thượng Lăng Tư cứu.
Anh ta còn đỡ một nhát dao cho con bé, người đã đưa vào viện, cả Nghiêm Thừa Trì cũng xuất hiện...

Cậu nói gì?
Nghiêm Thịnh đứng phắt dậy, không hề để ý đến Nghiêm Lập Thuận đang dựa vào ngực mình, bước tới trước, nắm lấy cổ áo của trợ lý, rống lên giận dữ.

Lũ vô dụng, một đứa bé cũng không giữ được!


Lũ người đó đâu rồi?
Nghiêm Thịnh nhớ gì đó, cẩn thận hỏi.

Đều bị đưa vào Cục Cảnh sát hết rồi.
Nhưng Chủ tịch yên tâm, tôi tìm những người không liên quan đến Tập đoàn Nghiêm thị, cho dù Nghiêm Thừa Trì đoán được cũng không có chứng cứ, không liên quan đến chúng ta.
Trợ lý cẩn thận nói.

Nếu chút bản lĩnh này cậu cũng không có thì vào tù ăn cơm luôn đi!
Ánh mắt Nghiêm Thịnh tối sầm lại, ông ta hung hăng trừng trợ lý.
Khó khăn lắm ông ta mới có cơ hội nắm được điểm yếu của Nghiêm Thừa Tì, cứ như vậy mà bị phá bĩnh mất.
Thượng Lăng Tư...
Thượng Lãng Tư dám phản bội ông ta.
Sắc mặt của Nghiêm Thịnh lập tức tái xanh.
Thấy Nghiêm Lập Thuận bị rá6ch đầu chảy máu, ông ta nhíu mày, ngẩng đầu bảo quản gia nhanh đi gọi bác sĩ.
Lập Thuận của ông ta sau này sẽ thừa kế nhà họ Nghiêm, nó k5hông thể để bị thương được, chẳng may ảnh hưởng tới thần kinh thì biết làm sao?
Vâng.
Thấy Nghiêm Lập Thuận được Nghiêm Thịnh che chở đã bắt đầu vênh váo ra mặt, quản gia muốn nói lại thôi.
Cuối cùng ông ta nhịn được, xoay người ra ngoài tìm bác sĩ.

Ông chủ...
Quản gia hoảng sợ chạy vào.


Không phải ông đi gọi bác sĩ sao? Sao quay lại rồi, bác sĩ đâu?
Nghiêm Thịnh nhìn ra sau lưng của quản gia, thấy sau lưng ông ta không có ai thì sắc mặt lập tức lạnh tanh.


Ông chủ, tôi vừa đi đến cửa thì nhìn thấy...

nhìn thấy...
Nét mặt của quản gia lộ rõ sợ hãi, nhất thời không nói nên lời.


Nhìn thấy cái gì? Bình tĩnh nói rõ mọi chuyện đi, sợ hãi như thế còn ra thể thống gì nữa?
Nghiêm Thịnh lạnh lùng quát lớn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.