Chương 1425: Phán quyết cuối cùng (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 621 chữ
- 2022-02-15 03:49:25
Huống hồ, Nghiêm Mặc chưa từng ngấp nghé tài sản của nhà họ Nghiêm.
Nếu không, ông đã không dẫn vợ mình rời khỏi nhà họ N8ghiêm, rời khỏi Tập đoàn Nghiêm thị.
Nhượng bộ như vậy còn chưa đủ để Nghiêm Thịnh tha cho bọn họ sao?
Tôi tìm thấy cái này trong di chúc của ông nội tôi, chắc là ông rất quen nhỉ?
Nghiêm Thừa Trì nhấc tay lên, một bản xét nghiệm máu liền được vứt xuống trước mặt Nghiêm Thịnh.
Thấy rõ món đồ trước mắt, Nghiêm Thịnh biến sắc, bỗng siết chặt bàn tay để trên bàn, nắm chặt lấy bản xét nghiệm, như là muốn dùng sức bóp nát trang giấy.
Ông đuổi Luật sư Lâm, đuổi quản gia đã phục vụ ông nội tôi nhiều năm để làm gì? Để ông có thể động tay động chân trong thuốc của ông nội tôi, đầu độc ông tôi từng chút một? Nhìn thấy ông tôi kéo dài hơi tàn, chẳng lẽ ông không hối hận và áy náy chút nào sao?
Câu hỏi của mày là những câu này? Muốn khiến tao áy náy, khiến tạo sám hối? Tao cho mày biết, mày mơ đi! Những chuyện tao từng làm, tạo sẽ không hối hận.
Là bọn họ có lỗi với tao trước...
Chuyện duy nhất tạo hối hận, là lúc trước đã không tìm ra mày sớm hơn, bóp chết mày trước, để một nhà ba người chúng mày đoàn tụ dưới địa ngục!
Ông ta nghĩ rằng mình đã dọn dẹp sạch sẽ, nhưng không ngờ, bây giờ không chỉ có nhân chứng, mà ngay cả vật chứng vẫn còn được giữ lại...
Đôi mắt của Nghiêm Thịnh đã bị bao phủ bởi sự điên cuồng.
Ông ta hung dữ ngẩng đầu, nhìn Nghiêm Thừa Trì.
Đó là do ông ta tự chuốc lấy! Tao cũng là con của ông ta, nhưng trong mắt ông ta đã bao giờ có tao?!
Nghiêm Thịnh nổi điên quát, rồi nắm chặt lấy bản xét nghiệm máu ở trước mặt, hai mắt dường như cũng bị máu tươi nhiễm đỏ, trở nên đỏ ngầu.
Một giây sau, như ý thức được điều gì đó, ông ta liền xé bản xét nghiệm thành từng mảnh nhỏ!
Ông ta không thể để lại những thứ này ở trong tay Nghiêm Thừa Trì, đây đều là những chứng cứ phạm tội năm đó của ông ta.
Câu hỏi kết thúc, trò chơi tiếp tục!
Nghiêm Thịnh cụp mắt, kiềm chế cảm xúc của mình, lại lần nữa nhìn về Nghiêm Thừa Trì.
Ván bài lại bắt đầu.
Lần này, vận may của Nghiêm Thịnh lại không tốt, người thắng vẫn là Nghiêm Thừa Trì.
Sự tồn tại của Nghiêm Mặc như đang nhắc nhở ông ta chuyện ông ta không muố5n đối mặt nhất...
Ông ta chưa từng thương người em trai này một ngày nào, một ngày cũng không!
Ông ta chỉ mong Nghiêm Mặc chết sớm!
Vậy thì 3sao? Ai cản đường tạo thì đều đáng chết cả!
Nghiêm Thịnh hung dữ nghiến răng, trong mắt lóe lên vẻ nham hiểm không ai có thể hi9ểu được.
Nghiêm Mặc càng không tranh giành thì ông ta càng hận.
Lòng thù hận ấy đã cắm rễ trong lòng ông ta từ n6hỏ đến lớn, căn bản sẽ không có ai hiểu được.
Rắc rắc...
Nghiêm Thừa Trì bỗng nắm chặt tay, kêu răng rắc.
Trên gương mặt quyến rũ bao phủ một lớp ánh sáng mịt mờ.
Cơn tức giận nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại sự đồng cảm và thương hại, ánh mắt anh nhìn Nghiêm Thịnh tựa như đang nhìn một người chết...
Rất nhanh, ván bài lại bắt đầu lại từ đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.