Chương 1428: Phán quyết cuối cùng (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 603 chữ
- 2022-02-15 03:49:25
Đã sớm biết loại người như ông không thể nào ngồi yên chờ chết.
Nếu ông thích tìm đường chết, tôi đương nhiên muốn thành toàn ch8o ông.
Bây giờ tội danh của ông lại tăng thêm một tội, dùng súng phi pháp, lại còn thêm tội danh giết người không thành!
Nghiêm3 Thịnh:
...
Bây giờ, ông ta hoàn toàn cảm thấy mình trở thành thứ tôm tép nhãi nhép, bị người ta đùa bỡn trên tay!
Đây nhất đị9nh là lần thua thê thảm nhất trong đời ông ta...
Thất bại thảm hại!
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi, đưa Nghiêm Thịnh đi. <6br>
Nghiêm Thịnh đi chuyến này, e rằng sẽ không thoát được.
Này này! Tôi đang thật lòng an ủi anh.
Cong cái đầu anh ấy, cong cũng không tìm anh!
Thượng Lăng Tư rút tay mình về, sau đó đi về phía Dịch Hải Âm.
Tôi đã có vợ, nhanh thôi sẽ có một đứa con gái, không lọt vào mắt anh đâu.
Dịch Hải Âm bất thình lình tung ra một câu.
Hu hu...
Thế giới này toàn người xấu, anh ta cũng không cần làm người tốt.
Giây phút Nghiêm Thừa Trì từ ngoài cửa đi vào, đôi mắt phiếm hồng của ông quản gia cũng không kìm được nữa, lao tới, duỗi tay nắm lấy bả vai của Nghiêm Thừa Trì, lã chã rơi lệ.
Cậu chủ nhỏ, thật sự là cậu chủ nhỏ nhà tôi rồi.
Cuối cùng tôi cũng chờ được cậu...
Lão quản gia quỳ bịch xuống trước mặt Nghiêm Thừa Trì.
Chờ đợi ông ta là sự trừng phạt nghiêm khắc nhất của pháp luật.
5 Thượng Lăng Tư ngẩng đầu nhìn Nghiêm Thừa Trì sắc mặt không thay đổi, bước đến khoác vai anh như hai người bạn.
Này, thù lớn đã báo, chuyện vui như thế, anh có cần làm vẻ mặt đó không? Thật sự cảm thấy Nghiêm Thịnh là ân nhân của anh, không nỡ để ông ta chết à?
Anh công hả?
Nghiêm Thừa Trì bỗng nói một câu không liên quan, nhìn cái tay đang khoác trên vai mình của Thượng Lăng Tư với ánh mắt ghét bỏ.
Trong nhà họ Dương.
Mọi người tề tựu đông đủ, nhìn ông quản gia nét mặt đầy tang thương.
Ông quản gia cứ dáo dác nhìn ra cửa, chờ Nghiêm Thừa Trì vẫn chậm chạp chưa về.
Thượng Lăng Tư:
...
Anh ta chỉ muốn tìm kiếm sự an ủi, tại sao ai cũng đả kích anh ta vậy?
Độc thân thì sao?
Anh ta cảm thấy vinh dự vì độc thân!
Nhìn thấy cảnh này, những người ở đây cũng không kìm được mà đỏ hoe mắt.
Hạ Trường Duyệt thấy Nghiêm Thừa Trì bình an trở về, không kìm được mà đi tới, đưa tay đỡ ông quản gia đứng dậy.
Quản gia Nghiêm có lời muốn nói với anh, cứ ngồi trong phòng khách chờ anh, không chịu nghỉ ngơi.
Hạ Trường Duyệt nhẹ giọng nói.
Vốn dĩ ông quản gia không phải mang họ Nghiêm, nhưng vì từ nhỏ ông ấy đã đi theo cụ Nghiêm, lại trung thành tuyệt đối, sau này ông cụ thấy nhà ông ấy cũng không có ai, thế là bảo ông ấy đổi sang họ Nghiêm, coi ông ấy như người nhà.
Vinh dự đặc biệt này, từ trên xuống dưới nhà họ Nghiêm chỉ có một mình ông quản gia có được.
Đủ để thấy, năm đó ông cụ Nghiêm tin tưởng ông ấy thế nào.
Cũng khó trách sau khi ông cụ qua đời, người đầu tiên mà Nghiêm Thịnh muốn đối phó là ông quản gia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.