Chương 1435: Phán quyết cuối cùng (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 589 chữ
- 2022-02-15 03:49:25
Bọn họ đã bỏ lỡ hai mươi bốn năm, cuộc đời có bao nhiêu cái hai mươi bốn năm đây?
Ông rất muốn biết, năm đó bà lựa chọn như vậy, có nghĩ đế8n ông hay không, dù chỉ là một giây...
Nhưng khi ông định hỏi, thì tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hạ Hoa dường như giận thật, vừa nằm xuống đã nhắm mắt lại ngay.
Lông mi của ông vẫn còn khẽ run, như vậy rõ là chưa ngủ, chẳng qua chỉ cố tình không để ý đến bà.
Dương Mộc Nhã nheo mắt, đi tới trước, ngồi bên cạnh ông, liên tục hỏi đi hỏi lại một câu.
Hạ Hoa xoay người lại vì chịu không nổi, tiếp tục không để ý đến bà.
Vài phút sau, Dương Mộc Nhã cũng nổi giận, bà xốc cái chăn đang đắp trên người ông lên!
Hạ Hoa mở choàng mắt, bốn mắt nhìn nhau.
Tôi không sao...
Liên quan gì đến ông?
Hạ Hoa bỗng nhiên nói, chỉ vài chữ nhưng lại lộ rõ vẻ khó chịu.
Giọng ông không hề khách khí, giống như phát hiện người yêu của mình bị người ta mơ tưởng tới, ông lạnh lùng nhìn luật sư Lâm chằm chằm.
Đang địn5h hỏi lần nữa thì ông thấy luật sư Lâm đứng dưới tàng cây bạch quả từ nãy giờ đột nhiên tiến đến.
Bà Dương, vết thương trên chân bà còn chưa khỏi hẳn, không thể đứng lâu được.
Mấy chuyện chăm sóc bệnh nhân như này nên để hộ lý làm đi, sẽ chuyên nghiệp hơn.
Hạ Hoa làm vậy khiến tim Dương Mộc Nhã đập loạn nhịp.
Cảm giác này giống như hơn hai mươi năm trước, lúc bọn họ vẫn còn ở bên nhau.
Khi đó tính cách bà cởi mở, bà hay đưa ông đi đây đi đó gặp người ngoài, mà bên cạnh bà lại có không ít đàn ông thích bà.
Khẩn trương.
Là kh3ẩn trương không thể kiềm chế.
Thậm chí ông còn không muốn nghe câu trả lời của bà, chỉ sợ mình nghe được câu trả lời thật tàn nhẫn.
Hả?
Dương Mộc Nhã khom người học cách xoa bóp bắp chân cho ông cùng với hộ lý, đột nhiên nghe ông nói, nên hơi ngạc nhiên ngẩng đầu.
6Cái gì?
...
Hạ Hoa hơi nhíu mày.
Ông không biết vừa rồi là bà không nghe thấy thật hay giả vờ không nghe thấy.
Dương Mộc Nhã không để ý an ủi luật sư Lâm mà xoay người đuổi theo Hạ Hoa.
Vệ Kinh Tư, vừa rồi ông còn nói chưa xong đâu đấy, ông muốn hỏi tôi chuyện gì?
Dương Mộc Nhã đi theo vào phòng bệnh, thì thấy hộ lý đang đỡ ông nằm xuống giường.
Bà Dương, nếu không có chuyện gì khác, tôi ra ngoài trước.
Thấy tình hình không ổn, hộ lý cung kính cúi người, vội vàng rời khỏi.
Mỗi lần có người đến gần bà, Vệ Kinh Tư sẽ trở nên lạnh lùng, toàn thân toát ra khí lạnh, khiến đối phương như bị đông cứng thành bằng.
Sau đó ông mới kiêu ngạo tiến tới, ôm lấy bà rồi bỏ đi...
Hạ Hoa dường như biết được phản ứng của mình thái quá, nói xong thì đưa tay bảo hộ lý đưa mình quay về phòng bệnh.
Nhìn thấy sự tức giận không mắt bà, lúc ông cứ nghĩ bà sẽ động thủ với mình thì Dương Mộc Nhã đột nhiên nằm xuống bên cạnh ông, đắp chăn lại.
Hai người nằm sát cạnh nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.