Chương 1474: Xong đời, trời sắp sập rồi! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 472 chữ
- 2022-02-15 03:54:52
Anh thả Nghiêm Thư Mạt ra.
Tất cả mọi người đều chú ý đến Nghiêm Thư Mạt suýt bị ngã, không ai thấy Bạch Thần Á vừa thả một t8hứ gì đó vào trong túi.
Là ai đã đứng sau lưng cô...
Chút sự cố trong buổi liên hoan trôi qua rất nhanh.
Bước chân ra khỏi nhà hàng, gió thổi vào mặt lành lạnh, khiến người ta tỉnh táo lại hơn chút.
Về nhà...
Nghiêm Thư Mạt ngồi trên bàn.
Mọi người thấy cô sợ thì không kính rượu nữa.
Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về.
Bạch Thần Á đỡ cô đến ven đường, bắt taxi.
Anh hỏi mấy lần nhưng người trong lòng vẫn chỉ lẩm bẩm đòi về nhà chứ không đọc địa chỉ.
Cô có sao không?
Nhìn mặt em không ổn, chắc sợ lắm, cứ ngồi đi đã!
Tôi phải về nhà...
Nghiêm Thư Mạt nheo mắt làu bàu.
Cô có giờ giới nghiêm, không về trước chín giờ thì Nghiêm Thừa Trì sẽ đi tìm.
Bạch Thần Á nhíu mày.
Giờ anh không mang theo laptop, không tra được thông tin về nhân viên công ty.
Còn đẩy mạnh như thế!
Nếu không phải Bạch Thần Á kéo cô lại thì chắc chắn 5cô đã ngã vào lòng Phương Vĩ rồi.
Cứ lái đi đã.
Anh đọc địa chỉ của mình cho tài xế.
Không biết nhà cô ở đâu thì anh đành đưa cô về nhà mình vậy.
Có điều gương mặt cô đỏ lên, càng lúc càng đỏ...
Cuối cùng cô gục đầu xuống bàn, muốn tìm điện thoại để gọi cho lái xe nhưng tìm mãi không thấy...
Hình như cô ấy say rồi, tôi đưa cô ấy về trước.
Bạch Thần Á đứng lên, chào hỏi với quản lý rồi đỡ Nghiêm Thư Mạt đứng dậy
Anh nhíu mày nhìn gương mặt ửng đỏ của cô.
Giờ xung quanh cô toàn lời quan tâm nhưng cô khôn9g nghe được chút nào, giờ chỉ còn suy nghĩ thôi xong, cô nuốt ly rượu kia rồi!
Giờ vào nhà vệ sinh nôn ra còn kịp không?
Không, giờ cô muốn biết ai đẩy mình?
Hai tay lạnh3 quá...
...
Nghiêm Thư Mạt bị mọi người bao vây, người cứng đờ.
Chỉ là một ly thôi mà, sao mặt cô đỏ thế nhỉ?
Mọi người đều bận nịnh nọt Phương Vĩ, bữa tiệc cũng sắp kết thúc, những đồng nghiệp đã uống nhiều cũng đỡ nhau lảo đảo rời khỏi phòng, cho nên không ai để ý đến lúc Bạch Thần Á dìu Nghiêm Thư Mạt đi.
Nghiêm Thư Mạt bình tĩnh lại nhìn xung quanh.
Cô không nhớ được hết những người lúc nãy vây quanh Phương Vĩ mời rượu.
Ai biết đi được nửa đường, Nghiêm Thư Mạt say ngoan bỗng thành say khướt.
Cô kéo áo sơ mi anh, lảm nhảm.
Cảm ơn anh, cảm ơn anh...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.