Chương 1516: Người kia trong ký ức! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 720 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Vâng, tôi sẽ đi sắp xếp.
Bác sĩ cung kính cúi người thấy Bạch Thần Á không còn điều gì dặn dò bèn cất bước rời khỏi ph8òng bệnh.
Phòng bệnh trở nên yên tĩnh.
Bạch Thần Á đứng tại chỗ, rất lâu không động đậy, chỉ là ánh mắt3 của anh vẫn luôn nhìn chăm chú vào Nghiêm Thư Mạt đang ngủ trong ổ chăn.
Không được mấy giây sau, cô lại bắt đầu lẩm bẩm.
Thế nhưng, lần này đã đổi lời kịch.
Đói quá, có thể ăn thêm một miếng bánh ga-tô nữa không...
Cô ngủ rất sâu, cả người cuộn thành h9ình con tôm, so với lúc này đã ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Dưới ánh sáng le lói, ngũ quan xinh xắn của cô lộ ra 6hơi thở sạch sẽ giống như một thiên sứ đang say ngủ...
Bạch Thần Á nhìn cô, trong đầu lại lóe lên những lời bác5 sĩ vừa nói.
Lại là giấc mơ kia...
Có đôi lúc, ngay cả anh cũng không phân biệt được, rốt cuộc giấc mơ kia là thật hay là suy nghĩ không có căn cứ của anh nữa.
Bạch Thần Á, chạy mau...
Nghiêm Thư Mạt chợt nói mơ.
Bác sĩ của nhà họ Bạch đều xuất thân từ những đoàn đội chữa bệnh đặc biệt.
Nếu bác sĩ chủ trì của Nghiêm Thư Mạt nói bệnh của cô không thể điều trị hết được thì thật sự là chín phần mười không thể trị hết được.
Bạch Thần Á đi lên phía trước, ngồi bên mép giường, ngón tay với khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng lướt qua mặt mày của cô, khi đụng đến ngón tay cô, ngón tay anh chợt run lên giống như bị điện truyền qua vậy.
Không phải nói cô ấy đã không sao rồi à? Tại sao đang yên đang lành lại phát sốt?
Khuôn mặt của Bạch Thần Á trong nháy mắt đã trở nên rất khó coi, trên mặt anh không chỉ có tức giận mà còn vô cùng lo lắng.
Anh chỉ cần nghĩ tới việc vì bảo vệ anh nên cô mới trở thành như thế này thì đã hận không thể thay cô chịu những đau khổ này.
Ngài Bạch, thể chất của cô Nghiêm kém hơn tôi tưởng, cô ấy bị dọa sợ, tim đập quá nhanh nên dẫn tới sốt cao.
Trước mặt anh lại lóe lên một hình ảnh mơ hồ...
Giống như anh cũng đã từng miêu tả mặt mày của một cô gái như vậy.
Nhưng ở bên cạnh anh, chưa từng có phụ nữ.
Bàn tay nhỏ nhắn của cô siết chặt tấm chăn, giống như khi bọn họ đang bị đám vệ sĩ bao vây lúc còn ở sân golf.
Nghiêm Thư Mạt, chỉ là mơ thôi, chúng ta đã trốn ra ngoài rồi.
Bạch Thần Á đưa tay nắm lấy tay của cô, trong giọng nói cuốn hút mang theo sự dịu dàng để dỗ dành cố giống như đang dỗ một đứa trẻ vậy.
Nghe thấy giọng nói của anh, bàn tay đang siết chặt lấy chăn của Nghiêm Thư Mạt mới dần buông lỏng, cô hơi chép miệng rồi tiếp tục ngủ.
chỉ một miếng...
Bạch Thần Á nhìn cô gái với gò má ửng hồng cứ nói mơ liên tục, anh như nhận ra có điều gì đó lạ thường bèn sờ trán cô một lần nữa, phát hiện trán của của nóng rực, anh đứng phắt dậy, ẩn chuông gọi bác sĩ.
Rất nhanh bác sĩ đã chạy đến.
Tôi sẽ đi kê đơn thuốc, hết sốt rồi ngủ một giấc thì cô ấy sẽ tỉnh lại.
Bác sĩ cung kính giải thích.
Trong phòng bệnh bắt đầu trở nên bận rộn, bác sĩ và y tá không ngừng ra vào, vừa dùng thuốc, vừa dùng cách vật lý để hạ sốt thì nhiệt độ cơ thể của Nghiêm Thư Mạt mới trở lại bình thường.
So với vừa rồi, sau khi Nghiêm Thư Mạt hết sốt đã ngủ ngoan hơn hẳn.
Ngay cả lồng ngực phập phồng cũng yếu ớt hơn.
Chỉ chạy một đoạn đường mà cô như biển thành người khác vậy, từ một người xinh đẹp, đáng yêu lại trở thành một người thoi thóp hơi tàn, giống như bất cứ lúc nào cũng không thể tỉnh lại được nữa vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.