• 7,730

Chương 154: Từ bốn năm trước yêu đến bây giờ (còn yêu hơn nữa)


Nhưng cuối cùng, người con gái anh từng tuyên bố sẽ bảo vệ cả đời lại không cần anh.

Bánh xe của định mệnh luôn giống như 8một trò chơi.
Tôi biết không dễ gì thuyết phục được ông ta.
Chắc chắn Tập đoàn Nghiêm thị đã phải chịu nhượng bộ trong việc hợp tác thì ông ta mới đồng ý chữa bệnh cho ba mẹ tôi.
Bộ vest đen phác họa vóc dáng quyến rũ nhưng xa cách, dường như không ai có thể đến gần.
Nhưng giây tiếp theo, Hạ Trường Duyệt giống như con gián đánh không chết, lại đuổi theo anh.
Cô vừa ngồi vững ở ghế phụ thì nhìn thấy dáng người cao lớn của Nghiêm Thừa Trì dừng lại bên ngoài cửa xe, không bước lên.
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn cô chằm chằm như nhìn vị khách không mời mà tới.
Yên lặng đến nỗi khiến người ta không rét mà run.
Khi Hạ Trường Duyệt nghĩ rằng mình sẽ bị đuổi ra khỏi xe, Nghiêm Thừa Trì thu lại ánh mắt, từ từ ngồi vào trong xe.
Có điều lúc đó, dù anh có lãnh đạm, nhưng cũng không lạnh lùng như thế này, lạnh lùng đến mức anh chỉ cần hơi sa sầm mặt là cô đã không dám đến gần.
Yên lặng.

À, bây giờ chúng ta sống với nhau, anh có thể thuận đường cho tôi đi nhờ một đoạn không? Tôi không mang theo tiền.
Hạ Trường Duyệt nói rồi chột dạ lấy tay che chiếc túi.
Khi cô theo đuổi anh, cô cũng liều chết đeo bám nắng nặc như vậy.
Tôi sẽ ghi nhớ phần ân huệ này.

Nếu đã muốn nhớ thì phải nhớ cho thật kĩ.
Bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đòi món nợ này.
Nghiêm Thừa Trì hé đôi môi mỏng, nói từng chữ một.
Cô ngẫm nghĩ một lúc mới chân thành lên tiếng.

Về chuyện Giáo sư Ross, cảm ơn anh.
Vui buồn của anh, chỉ mình cô mới có thể nhận ra được.
Nhưng bây giờ, đến cả cô cũng không thể nhận ra được nữa rồi...
Sợ anh không chấp nhận lời xin lỗi của cô.
Sợ cô chọc giận anh, anh sẽ trút giận lên ba mẹ cô.
Tất cả những lời hứa của anh đã trở thành tiếng cười nhạo báng tàn nhẫn nhất, cắt nát trái tim anh hết lần 3này đến lần khác.
Bây giờ cô lại nói với anh lời xin lỗi...
Hạ Trường Duyệt bị anh đẩy lùi vài bước, kinh ngạc nhìn theo bóng lưng to lớn của anh.
Cả người Nghiêm Thừa Trì toát ra hơi thở lạnh lẽo.
Nhưng anh muốn cô xin lỗi điều gì nhất, liệu cô có th9ật sự biết không? Đôi mắt của Nghiêm Thừa Trì tối sầm xuống, khóe miệng anh nhếch lên nụ cười nhạt.

Chuyện Giáo sư Ross,6 là tôi trách lầm anh.

Tôi chưa từng nghĩ phải giúp đỡ em.
Người muốn giúp em là An Thần Húc, em chỉ cần tin anh ta là đủ rồi.
Nghiêm Thừa Trì buông tay, đẩy cô ra khỏi lòng mình, cất bước đi về phía thang máy.
Anh không lái xe, chỉ quay sang lạnh lùng liếc cô.
Da đầu Hạ Trường Duyệt tê dại dưới ánh mắt của anh.
Tôi vừa mới biết, thật ra anh muốn giúp tôi, xin lỗi...
Hạ Trường Duyệt cắn môi, nói một mạch nhữ5ng suy nghĩ trong lòng.
Cô nhìn anh với cặp mắt nai to tròn chăm chú, không dám thở mạnh.
Càng sợ anh sẽ không vui vì sự hiểu lầm của cô...
Lúc trước anh thích giữ mọi thứ trong lòng.
Mặc cho Nghiêm Thừa Trì có muốn gặp cô hay không, cô vẫn cứ chen vào thang máy, cùng anh đi xuống.
Trong suốt thời gian đó, Nghiêm Thừa Trì đều không nhìn thẳng vào cô.
Cô cũng không cảm thấy thất vọng, nhắm mắt bám theo anh vào bãi đỗ xe.
Khi anh mở cửa chuẩn bị lên xe, cô cũng nhanh chóng chui vào ngồi lên ghế phụ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.