Chương 1584: Tôi là anh ruột của em ấy! (28)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 612 chữ
- 2022-02-15 04:05:46
Anh không cần tiễn tôi.
Dư Tâm Tinh nhẹ giọng nói.
Thật ra, cô hoàn toàn chẳng có hành lý gì cả.
Nếu để em mang theo tấm thân tổn thương rời khỏi đây, mọi người sẽ nhìn tôi thế nào? Kẻ vô dụng mà ngay cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được? Hay là kẻ cặn bã xuống tay với người phụ nữ của mình?
.
Dư Tâm Tinh, em rời đi với vẻ sống dở chết dở thế này là muốn bôi nhọ tôi sao?
Thượng Lăng Tư ngang ngược giật giật cổ áo của mình, nắm lấy cằm cô, buộc cô ngẩng đầu nhìn mình.
Mọi thứ ở đây đều8 thuộc về Thượng Lăng Tư, một thứ cô cũng không muốn mang đi.
Thứ cô thật sự muốn mang đi chỉ có một cái khung hình, nhưng3 Thượng Lăng Tư lại không muốn cho cô.
Thượng Lăng Tư không phải người nói lý lẽ, chọc giận người đàn ông này sẽ chỉ khiến ông đổi ý, trực tiếp trở mặt không quen biết.
Thượng Lăng Tư đứng sừng sững ở đầu cầu thang, nhận lấy áo khoác âu phục mà trợ lý mang tới, nhanh chóng khoác vào.
Nhưng tôi không nói là hôm nay.
Em là người phụ nữ của tôi, dù sao cũng đã ở bên tôi mười tám năm.
Cô yên tâm, ngài Thượng đã mời bác sĩ giỏi nhất cho cô, nhất định chẳng mấy chốc cô sẽ khỏi hẳn.
...
Dư Tâm Tinh sững người, cắn môi nhìn bóng lưng của Thượng Lãng Tư.
Cô không muốn chờ khỏi hẳn, cô muốn rời đi ngay bây giờ, nhưng cô không dám tranh luận với Thượng Lăng Tư.
Cô vừa định đi theo thì bị quản gia cản lại.
Cô Dư, bác sĩ sắp đến rồi.
Thư6ợng Lăng Tư chỉ hơi cụp mắt, lạnh lùng nhìn cô, trong mắt ánh lên vẻ nham hiểm...
Bàn tay để xuôi bên người Thượng Lãng Tư5 không biết đã nắm thành quyền từ lúc nào, như là đang kìm nén gì đó.
Trong đầu không ngừng nhớ lại hình ảnh vừa rồi cô bước tới trước mặt mình, nói muốn rời đi.
Chắc là cô không biết, ngay từ đầu ông đã không có ý định để cô đi.
Trong căn hộ chung cư.
Ánh đèn sáng ngời xuyên qua ban công, ánh vào phòng khách.
Tôi nhớ.
Thượng Lăng Tư cất giọng hờ hững, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Thấy phản ứng thở phào nhẹ nhõm của cô, Thượng Lãng Tư nhếch miệng cười mỉa rồi ung dung bổ sung một câu.
Muốn rời khỏi thì nhanh chóng chăm sóc tốt sức khỏe của mình đi.
...
Dư Tâm Tinh vừa định nói gì đó, Thượng Lăng Tư đã buông tay ra, quay người đi ra khỏi phòng.
Ánh mắt của Thượng Lăng Tư lạnh lẽo, mặc vest, đi ra khỏi biệt thự.
Ánh mắt cô trở nên cô đơn, nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường, im lặng chờ 9Thượng Lăng Tư lên tiếng cho người thả cô đi.
Nhưng đợi hồi lâu, cô vẫn không nghe thấy Thượng Lăng Tư nói gì.
Hôm qua anh đã hứa là sẽ để tôi rời đi.
Anh không thể nuốt lời.
Dư Tâm Tinh vội nhắc nhở.
Làm cho căn hộ gọn gàng quá đáng càng lộ vẻ không nhiễm bụi trần.
Trong phòng khách, một chàng trai trẻ ngồi trên ghế sô pha, trên đùi anh đặt một chiếc máy tính, ngón tay đang gõ lách cách trên bàn phím.
Theo tiếng gõ bàn phím lanh lảnh, màn hình máy tính màu xanh đậm của anh liên tục hiện ra mã code mới được tạo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.