Chương 1598: Nghiêm thư mặt bị bắt đi! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 541 chữ
- 2022-02-15 04:05:46
Anh cụp mắt, tức tốc bị người trong vòng tay ra khỏi phòng...
Nghiêm Thư Hãn không ngờ, anh vừa mới vô toilet rửa mặt 8cho bình tĩnh, quay lại đã thấy trong phòng lộn xộn, chỉ còn một mình Phương Vĩ nằm dưới đất gào la thảm thiết, còn em gái cư3ng của anh lại không thấy bóng dáng đâu!
Nghiêm Thư Mạt đầu?
Nghiêm Thư Hãn bước nhanh về phía trước, xốc Phương Vĩ lên, ng9hiến răng nghiến lợi hỏi.
Tổng Giám đốc, Nghiêm Thư Mạt chỉ là một nhân viên mới mà dám chống lại ngài.
Cô ta còn nói là không thích ngài, không chịu phục vụ ngài.
Phương Vĩ lập tức suýt tè ra quần, vội vàng thừa nhận.
Tôi không có đụng vào cô ta, chỉ là cô ta quá thanh cao, tôi muốn cô ta phục vụ Tổng Giám đốc thật tốt nên mới bỏ thêm chút thuốc kích thích vào nước của cô ta, để cô ta ngoan ngoãn nghe lời.
Tôi không muốn nghe nói nhảm, tôi chỉ cho ông một cơ hội, sau khi nghĩ kĩ thì trả lời câu hỏi của tôi.
Tổng Giám đốc, tôi không biết.
Họ chỉ mới vừa rời khỏi phòng, nhất định chưa đi xa.
Nhưng đợi gần nửa giờ, Nghiêm Thư Hãn cũng không nhận được bất kỳ tin tức gì...
Ông đã làm gì em ấy?
Mắt Nghiệm Thư Hãn tối sầm lại, hơi giơ tay lên, vệ sĩ liền bước tới, kéo Phương Vĩ từ dưới đất đứng dậy, rồi nhấc bổng cơ thể béo phì của ông lên.
Anh vẫn còn ở trong phòng riêng, Mạt Mạt không thể e ngại Phương Vĩ đến mức cần phải chạy trốn được.
Tổng Giám đốc, tất cả những việc tôi làm đều là vì ngài!
Phương Vĩ một lòng một dạ lấy lòng Nghiêm Thư Hãn, nhưng không hề phát hiện vẻ mặt đáng sợ kì lạ của Nghiêm Thư Hãn khi nghe ông ta nói.
Nghiêm Thư Hãn mơ hồ có một linh cảm chẳng lành.
Anh bước tới, bóp cổ Phương Vĩ, gằn giọng.
Có người anh trai là anh ở đây, Mạt Mạt biết rất rõ, Phương Vĩ hoàn toàn không dám ức hiếp cô.
Mà dù thật sự có chuyện gì, cô cũng nên chạy đến toilet cầu cứu anh mới đúng, thế mà bây giờ cô lại biến mất.
Cô ta đã chạy theo đồng bọn, vừa rồi tôi bị đánh đến cả bóng người cũng không nhìn rõ...
A!
Phương Vĩ vừa định nói sự việc không liên quan tới mình thì Nghiêm Thư Hãn đã trầm mặt xuống, càng bóp cổ ông ta mạnh hơn.
Cô ta chạy rồi...
Tổng Giám đốc, cô ta ấy thế mà lại đánh tôi, còn dẫn theo người 6đánh úp tôi, ngài nhất định phải đuổi việc cô ta...
Phương Vĩ bụm má, hơi hé miệng, một cái răng liền rơi ra.
Em ấy5 đánh ông là đáng đời ông!
Nghiêm Thư Hãn nheo mắt, lạnh lùng nói rồi xô Phương Vĩ ngã xuống đất, chỉ muốn đạp ông ta thêm mấy cái.
Anh cầm điện thoại bẩm một dãy số, bảo vệ sĩ nhà họ Nghiêm đi tìm tung tích của Nghiêm Thư Mạt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.