Chương 1616: Anh đã biết từ trước (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 581 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Con rất nhớ ba!
Hừ, thế sao con mất tích không nói trước với ba? Con có biết, khi nhận được điện thoại của anh con, ba mẹ lo cho con t8hế nào không?
Nghiêm Thừa Trì nhéo má Nghiêm Thư Mạt, giọng không được vui.
Con thì giỏi rồi, tỉnh lại cũng không ở nhà nghỉ 3ngơi cho khỏe, vội đi ra ngoài tìm ai? Thằng nhóc đó cứu con hả? Nó quan trọng hơn cả ba sao, hả?!
Nghiêm Thừa Trì hỏi mấy câu liên ti9ếp, câu nào cũng gài bẫy, dù Nghiêm Thư Mạt trả lời thế nào cũng không ổn, chỉ có thể tiếp tục ôm cổ ông làm nũng.
Hôm qua, khi được đưa đến bệnh viện, quần áo của con đã được thay.
Ai đã thay cho con?
...
Nghiêm Thư Mạt sững người.
Nghiêm Thư Mạt ngơ ngác đứng đó, vẻ mặt mờ mịt.
Vừa định tỏ ra đáng thương thì lại nghe Nghiêm Thừa Trì nói với vẻ sâu xa.
Con yêu ba 6nhất, không có ai quan trọng hơn ba hết.
Con thế!
Nghiêm Thư Mạt giơ ba ngón tay lên, tỏ vẻ chân thành.
Ba...
Nghiêm Thư Mạt bị giật mình, ngoan ngoãn đứng nghiêm trước mặt Nghiêm Thừa Trì, vô cùng đáng thương nắm lấy tai, mếu máo.
Cô không biết mình lại làm sai chuyện gì mà khiến ông tức giận đến đen mặt như vậy.
Nhưng chờ hồi lâu, Nghiêm Thừa Trì vẫn không nói gì, cứ để cô đứng yên đó, giống như đang phạt cô vậy.
Đứng cho đến khi Nghiêm Thư Mạt chột dạ, không kìm được mà nói lí nhí.
Trong lòng Nghiêm Thư Mạt càng căng thẳng hơn.
Cô nuốt nước miếng cái ực, chờ Nghiêm Thừa Trì lên tiếng.
Ba, con mỏi chân quá, muốn bể, muốn ngồi ghế sô pha...
Con đã biết mình sai ở đâu chưa?
Nghiêm Thừa Trì không đếm xỉa tới lời phàn nàn của cô, hỏi thẳng.
Nghe xong, Nghiêm Thư Mạt sửng sốt.
Ngay lúc sắp bình an vượt qua, cô mới thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống bên cạnh Nghiêm Thừa Trì.
Nhưng cô chưa kịp uống hợp trà nào thì Nghiêm Thừa Trì đã gằn giọng, bảo cô đứng dậy.
Đừng tưởng ta5 không biết là ba vừa đi nước ngoài thì ngày nào con cũng đến chỗ của người nào đó.
Thật sự tưởng ba dễ lừa vậy sao?
Nghiêm Thừa Trì liếc qua Thượng Lăng Tư, giọng trầm thấp.
Nói vậy, ba còn phải cảm ơn con sao?
Nghiêm Thừa Trì nhíu mày, lạnh lùng hỏi.
Con không cần ba cảm ơn, ba không hiểu lầm con là được rồi.
Nghiêm Thư Mạt vội ngoan ngoãn nói.
Hôm qua cô đáng thương như thế, sắp bị Phương Vĩ hại chết, thế mà ba cô không thương cô, còn hỏi cô biết sai chưa.
Cô đã sai rồi sao?
Nghiêm Thư Mạt dè dặt quay đầu nhìn Thượng Lăng Tư ở sau lưng mình, đánh mắt cầu cứu cha nuôi, nhưng Thượng Lăng Tư chỉ lạnh lùng nhìn cô, rồi làm như không thấy.
Hai đại ma đầu đã bàn bạc xong rồi sao?
Ba, đó là con coi mắt giùm chú xinh đẹp đấy chứ.
Chờ chú ấy tìm được người yêu, chẳng phải ba sẽ bớt đi một tình địch sao? Con một lòng một dạ nghĩ cho ba, ba đừng nghĩ xấu cho người ta.
Nghiêm Thư Mạt lém lỉnh chớp mắt, kể công với Nghiêm Thừa Trì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.