Chương 1622: Anh đã biết từ trước (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 576 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Không phải em khát nước sao, sao không uống đi?
Bạch Thần Ánhư thể không nhận ra cô đang nghĩ gì, bước tới đặt tay lên trán cô8.
Em vẫn chưa khỏe, uống nhiều nước ấm vào.
...
Trước ánh mắt cưng chiều của anh, tâm tình vốn căng thẳng của Nghiê3m Thư Mạt càng căng thẳng hơn.
Cô cắn môi, mất nửa buổi cũng không biết mình nên có phản ứng gì.
Cô cầm đồ ngủ của Bạch Thần Á, mặt bất giác đỏ lên, cắn môi, cầm chặt đồ ngủ trên tay, đi tới phòng tắm.
Trong phòng tắm, Bạch Thần Á vẫn đang tắm, tiếng nước chảy ào ào liên tục.
Nghiêm Thư Mạt đứng ở cửa phòng tắm, quên cả gõ cửa, cứ đứng đực ra đấy.
Rõ ràng là cửa phòng tắm đóng rất chặt, cô chẳng nhìn thấy gì, nhưng trước mắt lại cứ hiện ra lồng ngực cường tráng, cơ bụng săn chắc và vòng eo với đường nhân ngư gợi cảm của Bạch Thần Á...
Nghiêm Thư Mạt hít mũi, sợ nghĩ tiếp nữa cô sẽ chảy máu mũi, bèn vội giơ tay gõ cửa.
Thấy cửa phòng tắm mở ra, cô nào còn nhớ lời nói hùng hồn muốn nhào vào Bạch Thần Á vừa rồi, liền nhét quần áo vào tay anh rồi quay người định bỏ chạy.
Tôi quên lấy đồ ngủ rồi.
Nó ở phía ngoài cùng bên trái của tủ quần áo, ngay trên kệ áo.
Em có thể lấy nó giúp tôi được không?
Giọng của Bạch Thần Á quyến rũ như tiếng đàn cello du dương vang bên tai.
Đợi cô lấy lại9 tinh thần, Bạch Thần Á đã lấy tay về, bỏ cái cốc không xuống, đi về phía phòng tắm.
Anh có bệnh sạch sẽ, đi ra ngoài v6ề, việc đầu tiên là tắm.
Nghiêm Thư Mạt nhìn anh đi vào phòng tắm, hai tay siết chặt cốc nước, ngồi trên ghế sô pha, ng5ẩng đầu gõ vào đầu mình.
Không chừng, anh sẽ không đi rót nước cho cô, mà ôm cô luôn.
Bây giờ dừng lại, cô có chút không dám nói ra, làm sao bây giờ? Nghiêm Thư Mạt đang rầu rĩ không biết lát nữa nên nói chủ đề nào, thì thấy cửa phòng tắm chợt mở ra.
Thân trên của Bạch Thần Á bóng lưỡng, ló gương mặt điển trai ướt sũng nước, nhìn cô bằng ánh mắt sáng rực, nói.
Nghiêm Thư Mạt lập tức ngẩn người.
Ngẩn ra mấy giây, cô mới nhận ra anh đang nói gì, liền đứng dậy đi vào phòng ngủ của anh, trong đầu không ngừng nổi lên bong bóng màu hồng phấn...
Đi tắm quên mang quần áo gì đó là dễ xảy ra bất trắc nhất.
Lát nữa cô có nên nhân lúc đưa quần áo cho anh mà làm chút gì đó không?
Không chừng gạo nấu thành cơm, anh sẽ theo cô...
Bốp...
Nghiêm Thư Mạt quá căng thẳng, suýt thì bị cửa tủ kẹp vào tay.
Ngốc quá đi mà...
Vừa rồi có cơ hội tốt như vậy, thế mà cô lại nói muốn uống nước gì đó.
Cô nên nói thẳng với anh rằng cô thích anh mới đúng.
Mạt Mạt...
Bạch Thần Á vừa lên tiếng, thần kinh của Nghiêm Thư Mạt liền căng thẳng, trượt chân, ngả người ra sau.
Nghiêm Thư Mạt hoảng hồn hét lên, hai tay quơ quào muốn nắm lấy thứ gì đó bên cạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.