Chương 1652: Hai thân phận của bạch thần á! (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 678 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
Nhất là bây giờ cô vẫn đang ở ngay trước mặt Duật Độ, nếu chuyện này đến tai anh trai cô, để anh có biết cô lại đi lột đồ con trai, 8nhất định anh ấy sẽ đánh gãy tay cô.
Lỡ nhìn thấy thì có thể nuốt lời sao? Em nói cho anh biết đi, có phải em đã nhìn thấy3 hết của anh, lại còn không chỉ mới nhìn một lần hay không?
Thấy cô gấp gáp muốn rút tay về, Bạch Thần Á càng nắm tay cô chặt hơn 9giữ chặt tay có ở trên ngực mình.
Cô có thể dễ dàng cảm nhận được nhịp tim của anh.
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, trong mắt ánh lên vẻ cưng chiều.
Mạt Mạt, Mạt Mạt của anh thật đơn thuần và đáng yêu, khiến người ta yêu không muốn buông tay...
Tôi không gieo họa cho ai cả, anh mới là người như thế! Anh buông tôi ra, đồ lừa đảo!
Nghiêm Thư Mạt lấy lại tinh thần, nhận ra mình bị đưa vào tròng thì đẩy anh ra.
Anh và cô nhìn nhau, nhưng Nghiêm Thư Mạt lại không thấy được trong đầu anh đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy dường như mình đã làm chuyện gì sai trái...
Rõ ràng là cô có nhìn, nhưng anh cũng có mất miếng thịt nào đâu, làm gì mà nhỏ mọn vậy chứ!
Vậy anh cũng từng thay đồ cho tôi, chẳng phải tôi cũng bị anh nhìn thấy hết đó sao? Nhưng tôi đâu có bắt anh chịu trách nhiệm.
Nghiêm Thư Mạt kích động nói ra.
Sau khi nói ra, cô mới ý thức được mình vừa nói gì, bèn bi phẫn lấy hai tay che mặt khi thấy vẻ mặt như bị sét đánh của Luật Độ.
Bạch Thần Á rất cao và khôi ngô, nhưng trông anh không dịu dàng lịch sự như Duật Độ.
Ở anh toát ra vẻ nam tính và mạnh mẽ.
Thân hình nhỏ nhắn của Nghiêm Thư Mạt tựa vào anh tạo thành sự chênh lệch chiều cao rất đáng yêu, lại rất đẹp mắt.
Mặt của cô mất sạch rồi...
Em xem, anh nhìn của em, em cũng nhìn của anh, hai chúng ta quả là cặp đôi hoàn hảo.
Em không cần đi gieo họa cho người khác nữa, sau này cứ gieo họa cho anh là được.
Bạch Thần Á hài lòng nhếch mày, rồi kéo cô vào lòng.
Thấy Duật Độ đi tới gần mình định nói gì đó, Nghiêm Thư Mạt liền nói trước.
Em sực nhớ ra hôm nay em còn có việc, em về nhà trước.
Dứt lời, cô không cho Duật Độ có thời gian phản ứng, bèn co cẳng chạy mất.
Vừa rồi cô nói mấy chuyện mất mặt như thế, bây giờ không có can đảm để đối mặt với ánh mắt dò xét của Duật Độ...
Tôi uống say!
Nghiêm Thư Mạt gân cổ, muốn giải thích cho mình.
Thế nên, em muốn quỵt nợ, bội tình bạc nghĩa sao?
Ánh mắt của Bạch Thần Á trở nên ai oán, câu nào câu nấy đều lộ ra vẻ cô đơn, giống như một đứa trẻ bị người ta bỏ rơi.
Anh nhẹ nhàng buông tay cô ra, trong đôi mắt sâu thẳm phủ một lớp sương mờ, nhìn cô chằm chằm.
Nếu Nghiêm Thư Mạt không quá hố6t hoảng, nhất định sẽ nhận ra nhịp tim của Bạch Thần Á đang đập nhanh quá mức bình thường.
Tôi...
tôi có nhìn, hai5 lần đó đều là ngoài ý muốn.
Nghiêm Thư Mạt vừa khuất bóng, vẻ dịu dàng trên mặt Duật Độ liền thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén, liếc nhìn Bạch Thần Á.
Anh trăm phương ngàn kế lên kế hoạch chuyện này là muốn tôi biết điều tránh xa Mạt Mạt ư? Hèn hạ!
Tôi chỉ muốn cho anh thấy rõ sự thật.
Giữa tôi và Mạt Mạt còn xảy ra rất nhiều chuyện, trong lòng cô ấy có tôi.
Tôi tin anh là người biết rõ hơn ai hết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.