• 7,730

Chương 166: Cô ấy vậy mà có con rồi!


Anh nhớ, An Thần Húc có một đứa con trai.

Nếu những món quà cô mua hôm qua không phải để tặng cho trại trẻ mồ côi, thì8 chỉ còn một khả năng.


Đến nhà họ An.
Bóng dáng to lớn của Nghiêm Thừa Trì chầm chậm dựa ra đằng sau, đôi môi mỏng 3khẽ hé mở.
Chưa đợi Nghiêm Thừa Trì lên tiếng, tài xế đã chủ động đi theo chiếc taxi phía trước, cho đến khi thấy nó dừng5 lại trước một biệt thự.
Người bước ra khỏi xe không ai khác, chính là Hạ Trường Duyệt.
Cô không vào trong biệt thự, chỉ xách túi đứng chờ bên ngoài.
Không lâu sau, An Thần Húc bước ra khỏi biệt thự.
Anh ta bế một cậu bé khoảng ba tuổi.
Khoảng cách hơi xa, Nghiêm Thừa Trìnhìn không rõ.
Anh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn cảnh tượng trước biệt thự nhà họ An.
Sau khi cậu bé gọi mẹ, Hạ Trường Duyệt chỉ thoáng ngẩn ra, rồi bước về phía trước, chuẩn bị ôm lấy cậu.
Mę...
Trong đáy mắt anh chỉ còn lại sự lạnh lẽo.
Sau khi xác định phương hướng, tài xế lái xe rất nhanh.9
Quả nhiên họ đi đến ngã tư cuối cùng trên đường đến biệt thự nhà họ An thì nhìn thấy chiếc taxi mà Hạ Trường Duyệt đ6i lên.
Bàn tay đang buông bên người đột nhiên co lại thành nắm, xương ngón tay kêu lên răng rắc.
Anh không bao giờ quên được, chính mắt mình nhìn thấy cảnh cô và An Thần Húc nằm trên giường, quần áo xộc xệch.
Khoảnh khắc anh xuất hiện trước mặt họ, chỉ có một giây bối rối trên khuôn mặt Hạ Trường Duyệt, rồi sau đó cô núp đằng sau An Thần Húc, như thể người đàn ông đó mới là nơi trú ẩn an toàn của cô, còn anh chẳng qua chỉ là một người xa lạ.
Khi xe của Nghiêm Thừa Trì đến gần, cậu nhóc đột nhiên quay người, đưa lưng về phía họ.
Giây tiếp theo, âm thanh non nớt giòn giã vang lên.

Me!
Tay Nghiêm Thừa Trì vừa chạm vào cửa xe bỗng khựng lại giữa không trung.
Anh không thể kiềm chế cơn giận đang dâng lên, vung một cú đấm hất văng An Thần Húc xuống đất, rồi kéo cô đến trước mặt anh, nghiến răng nghiến lợi.

Tại sao?


Nghiêm Thừa Trì, anh dựa vào cái gì mà chất vấn cô ấy? Anh có thể cho cô ấy thứ gì? Chúng tôi mới hợp với nhau nhất!
An Thần Húc vừa bò dậy đã lại ngã xuống.
Mẹ của con trai An Thần Húc, lại chính là cô! Tim của Nghiêm Thừa Trì đột ngột thắt lại, như thể có thứ gì đó từ từ chảy ra khỏi trái tim anh.
Sự phẫn nộ vì bị phản bội cùng cơn giận điên cuồng không kiểm soát được ùn ùn kéo đến quét sạch lí trí của anh.
Hình ảnh của cái đêm bốn năm trước dần dần hiện lên trước mắt anh.
Khóe miệng anh ta bị Nghiêm Thừa Trì đánh, dính đầy máu.

Anh hơi sững người.


Có phải vậy không? Em cũng nghĩ anh không xứng với em sao?
Anh nhìn cô chằm chằm với đôi mắt rực cháy, anh mong chờ câu trả lời từ cô gái thuần khiết như một thiên thần trong lòng anh.

Cô không nói gì, chỉ khóc, nước mắt to bằng hạt ngọc rơi trên mu bàn tay anh, không biết là hối lỗi, hay đang cười nhạo sự mơ mộng hão huyền của anh.

Anh luôn biết khoảng cách giữa họ, thẩm thề rằng anh sẽ cố gắng cho cô sống một cuộc sống tốt, không nỡ để cô cùng anh chịu khổ.

Nhưng cô gái mà anh luôn yêu đó, hóa ra chỉ coi anh như trò chơi của người có tiền.

Hóa ra trong thâm tâm cô, anh không hề xứng với cô...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.