Chương 168: Ghen muốn phát điên!
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 682 chữ
- 2022-02-04 08:17:22
Hãn Hãn, cháu có bị thương chỗ nào không?
Ngay khi xe của Nghiêm Thừa Trì rời khỏi biệt thự, An Thần Húc lập tức ngồi dậy khỏi8 mặt đất, lo lắng kiểm tra cậu nhóc trong lòng anh ta.
Tại thời điểm này, An Thần Húc mới phát hiện cậu nhóc bình thườn3g lanh lợi tinh ranh, vừa rồi lại im lặng hợp tác một cách khác thường.
Hãn Hãn ngẩng đầu khỏi vòng tay anh ta, khuôn m9ặt nhỏ nhắn giống hệt Nghiêm Thừa Tì ló ra.
Anh ta hơi sững người, đôi môi mỏng khẽ mấp máy,
Có phải lúc nãy cháu đã nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì từ trước nên mới cố tình gọi Tiểu Duyệt Duyệt là mẹ không?
Cậu nhóc xoay người lại, ánh mắt dừng tại vị trí mà xe của Nghiêm Thừa Trì đậu lúc nãy, đôi mắt đen láy lộ vẻ ghét bỏ.
Cậu nhóc mím chặt môi, không chịu trả lời.
Anh ghen, ghen đến muốn phát điên! Đáy mắt của Nghiêm Thừa Trì từ từ ngưng tụ lại khác thường, khiến con ngươi màu đen từng chút từng chút nhuốm màu đỏ.
Sau một thoáng im lặng, anh lại đạp chân lên kệ sách, thứ nguyên vẹn còn lại trong phòng.
Điên cuồng, không thèm đếm xỉa bất cứ thứ gì...
Sàn nhà đầy đồ bị đổ vỡ.
Nghiêm Thừa Trì chống hai tay lên tường, vẻ hung ác bao phủ cả khuôn mặt lạnh lùng của anh, lồng ngực rắn chắc phập phồng dữ dội, các nút áo lần lượt bung ra.
Mồ hôi từ khuôn mặt góc cạnh của anh chảy thành dòng, rơi từng giọt xuống chân, hòa cùng với máu chảy xuống từ bàn tay anh, tạo thành một màu đỏ khác thường...
Cậu nhóc cắn đôi môi nhỏ, bò ra khỏi ngực anh ta, phồng má ngồi bên cạnh, n6hư thể đang tức giận ai đó.
Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm theo hướng xe vừa đi của Nghiêm Thừa Trì.
Hồi lâu sa5u, cậu nhóc mới hậm hực lên tiếng,
Tiểu Duyệt Duyệt khóc rồi.
Anh đạp mạnh vào cửa phòng.
Đẩy Hạ Trường Duyệt xuống ghế xô pha, xoay người vung tay hết tất cả mọi thứ trên bàn xuống sàn nhà.
Rầm!
Rầm rầm!
Rầm rầm rầm!
Trong phòng sách, tiếng những vật nặng rơi xuống mặt đất không ngừng vang lên.
Cái tên Anh Hãn trong điện thoại của cô hóa ra là như vậy.
Từ đầu đến cuối, chỉ có anh chẳng hay biết gì.
Nghiêm Thừa Trì, anh ghen tị với tôi lắm phải không? Những gì anh muốn mà chưa bao giờ có được, thì tôi lại có được dễ dàng.
Những lời của An Thần Húc dường như lại vang lên bên tai anh.
Tiếng gọi này khiến An Thần Húc giật mình.
Anh ta sửng sốt cúi xuống, nhìn chằm chằm vào cậu nhóc trước mặt.
Một ý nghĩa chợt lóe lên trong đầu anh ta.
Trong biệt thự.
Hạ Trường Duyệt bị Nghiêm Thừa Trì lối sểnh sệch suốt quãng đường từ ô tô đến phòng sách.
Cả người anh tỏa ra hơi thở bức người, cùng với sự ma mị muốn càn quét hết tất cả.
Từ đồ đạc bày biện trên bàn, lọ hoa trên kệ và thậm chí cả những cuốn sách trên giá sách...
không có gì thoát được.
Chỉ trong nửa giờ ngắn ngủi, phòng sách to lớn chỉ còn là một mớ hỗn độn.
Hãn Hän...
Tên của con trai họ là Hãn Hãn.
Cuồn cuộn như biển, cái tên mới hay làm sao.
Cháu không thích ba.
Ba chỉ toàn bắt nạt Tiểu Duyệt Duyệt!
Ba...
Hạ Trường Duyệt ngồi xổm bên cạnh cánh cửa, cơ thể nhỏ nhắn của cô cuộn tròn như một quả bóng, nhìn Nghiêm Thừa Trìnổi điên mất kiểm soát, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Nhìn thấy máu trên mu bàn tay anh, con người cô co lại.
Như bị giật mạnh, cô vội vàng chạy tới, nắm chặt tay anh,
Nghiêm Thừa Trì, tay anh đang chảy máu, đừng đập nữa.
Cô nghẹn ngào, từng chữ vang lên vỡ vụn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.