Chương 1683: Giả heo ăn thịt hổ (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 623 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
Cô Nghiêm, cô đã dậy rồi à, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.
Vừa thấy Nghiêm Thư Mạt xuống lầu, quản gia liền mỉm cười chào hỏi.
Cảm ơn bác.
Nghiêm Thư Mạt khách sáo nói.
Lần đầu tới nhà bác chơi, đêm qua cháu ngủ có ngon không?
Bà Bạch nắm lấy tay cô, ân cần hỏi han.
Bà nhìn khắp người Nghiêm Thư Mạt một lượt, cuối cùng dừng lại ở một dấu vết khả nghi trên cổ cô, ý cười trên môi càng rõ hơn.
Chắc đêm qua cháu mệt lắm hả?
...
Nghiêm Thư Mạt ngây ra, nghĩ ngợi một hồi liền gật đầu.
Hôm qua Bạch Thần Á cứ ôm cô, làm cô muốn nghẹt thở.
Thấy quản gia cứ nhìn ra sau lưng mình, cô hơi ngẩn người, ngay sau đó mới hiểu ra có thể là3 quản gia đang tìm Bạch Thần Á.
Bạch Thần Á còn đang tắm.
Nghiêm Thư Mạt nói một cách vô thức.
Bà là người từng trải, đương nhiên biết dấu vết trên cổ cô là dấu hôn...
Hai thanh niên ngủ chung với nhau, lại có dấu hôn, xem ra bà sắp sửa được làm bà nội rồi! Lần đầu tiên trông thấy bà Bạch ngồi trên xe lăn, nhớ lại hồ sơ bệnh án mà hôm qua Bạch Thần Á cho mình xem, Nghiêm Thư Mạt hơi ngẩn ra.
Có điều, hình như anh nóng lắm hay sao đó, cứ ôm cô một lúc là lại buông ra rồi chạy vào phòng tắm.
Làm cô cả đêm ngủ không ngon giấc, đúng là hơi mệt thật.
Quản gia, mau bảo nhà bếp múc canh cho Mạt Mạt.
Con bé gầy quá, phải ăn nhiều một chút.
Thấy cô gật đầu, bà Bạch lập tức cười không ngậm được mồm, rồi quay sang dặn dò quản gia.
Vừa nhìn thấy Nghiêm Thư Mạt, bà liền nhiệt tình bắt chuyện.
Cô y tá đẩy xe lăn cho bà hình như đã chăm sóc bà nhiều năm, cô ấy nhanh chóng đẩy bà đến bên cạnh Nghiêm Thư Mạt.
Ngay sau đó liền lấy lại tinh thần, vội trả lời,
Dạ, cháu ngủ ngon lắm ạ.
Thấy mặt cô ửng đỏ, bà Bạch tưởng là cô xấu hổ, bèn an ủi.
Từ nhỏ Thần Á đã quen thô lỗ, lại không biết xót thương người khác.
Bác gái...
Vừa bước vào nhà ăn, trông thấy bà Bạch, Nghiêm Thư5 Mạt bỗng giật mình.
Mạt Mạt, mau lại đây ngồi, bác vừa dặn nhà bếp làm thật nhiều món ngon cho cháu, cháu ăn nhiều chút nhé.
Bà Bạch ngồi trên xe lăn, sắc mặt của bà vẫn còn hơi xanh xao, nhưng trông đã có sức sống hơn hôm qua rất nhiều.
Dứt lời, trước ánh mắt hàm chứa ý9 cười của quản gia, cô mới nhận ra, sáng sớm mà tắm rất dễ khiến người ta hiểu lầm.
Cô muốn giải thích nhưng lại không biết phải giải thíc6h thế nào, chỉ có thể đi vào nhà ăn trước ánh nhìn chăm chú của quản gia.
Nói xong, bà còn nắm thật chặt tay của Nghiêm Thư Mạt, vỗ vào mu bàn tay cô, trấn an.
Đều tại Thần Á cả, lát nữa nếu nó xuống tới, bác sẽ trút giận cho cháu.
Không, bây giờ hẳn là nên đổi cách xưng hô là mẹ con rồi nhỉ?
Nghiêm Thư Mạt:
...
Nghiêm Thư Mạt hoàn toàn không hiểu là chuyện gì đang diễn ra, sao thoáng chốc đã từ bác trở thành mẹ rồi?
Bà chủ, canh tới rồi ạ.
Quản gia nhanh chóng bưng một bát canh để xuống trước mặt Nghiêm Thư Mạt,
Mạt Mạt, cháu nếm thử xem canh có ngon không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.