• 7,730

Chương 1723: Tới nhà chào hỏi! (6)


Nghiêm Thư Mạt thành thật nói, nhưng giấu đi thân phận của Dịch Hải Âm.

Bà Bạch cũng không có ý gặng hỏi, chỉ nhấp một 8hớp trà.

Nó chỉ bị bể đi một đêm đã tìm về được.
Nhưng từ đó về sau, bác cứ bị ám ảnh, bất kể là thức hay ngủ đều phải ôm chặt nó không rời.
Nhớ lại khoảng thời gian đó, sắc mặt của bà Bạch vẫn còn nghĩ tới mà sợ.

Mạt Mạt, bác biết là nói với cháu những chuyện này là rất đường đột.
Nhưng cháu là cô gái duy nhất mà Thần Á qua lại sau nhiều năm.

Lần gặp chuyện không may đó, bác bị liệt hai chân, ngồi trên xe lăn suốt mười tám năm.
Bản thân bác cảm thấy không vấn đề gì, nhưng Thần Á lại luôn để bụng chuyện này.
Mấy năm qua, nó liên tục phối hợp với cảnh sát điều tra những vụ trọng án.


Nó chưa bao giờ nói ra, nhưng bác biết, tất cả đều là vì chuyện năm đó.
Nó cảm thấy là tại nó nên bác mới bản thân bất toại.
Thế là nó khăng khăng đi học tâm lý học tội phạm.
Bác và ba nó cũng hết cách, chỉ có thể...

Bà Bạch định nói gì đó, nhưng ngại Nghiêm Thư Mạt, thế là lại nén xuống, chỉ duỗi tay nắm lấy tay cô.
Như đọc được suy nghĩ của cô, bà Bạch hơi ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhẹ.

Cháu yên tâm, bác không sao, nhưng Thần Á nó...
Bà Bạch dừng một lúc mới nói tiếp.
Khi Thần Á gần bốn tuổi, nó lại bị người ta bắt cóc, còn là bắt đi ngay trên tay bác.
Bác liều mạng ôm chặt lấy nó, cuối cùng bác cũng bị bắt đi.

...
Tim của Nghiêm Thư Mạt thắt lại, muốn an ủi bà nhưng không biết phải an ủi thế nào.
Vừa ra đời, Thần Á đã bị bắt cóc ngay trong bệnh viện.

Nghiêm Thư Mạt ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn bà Bạch với vẻ khó tin.
Lúc đó, nhà họ Bạch không yên ổn như bây giờ.
Một dòng họ lớn có tuổi đời hơ5n trăm năm, phe phái dòng chính tranh giành, phức tạp hơn rất nhiều so với những gia đình tài phiệt bình thường.
Đôi mắt lờ mờ ánh lên ý vị hồi ức nồng đậm.

Chuyện này phải bắt đầu nói từ thời điểm ba của Thần Á tiế6p quản gia sản từ ông nội Thần Á.
Sự kiện đó đã để lại cho nó ám ảnh tâm lý rất nặng nề.
Có điều, nó quá thông minh, thông minh đến nỗi bác sĩ tâm lý cũng không khuyên bảo được nó.

Bác cũng đã quên là bao lâu rồi bác mới ngồi yên tĩnh uống trà tán gẫu thế này rồi.


Bác...


Không phải vừa nãy cháu hỏi bác là khi còn bé, Thần Á thường bị bắt cóc lắm sao?
Bà Bạch để tách trà xuống, nhìn Nghiêm Th9ư Mạt.

Bác tưởng là chỉ cần bác luôn ở bên nó thì nó sẽ không sao.
Nhưng bác đã quá chủ quan, sức của bác quá yếu, hoàn toàn không thể bảo vệ được nó.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.