• 7,784

Chương 1732: Tam nhi trở về (1)


Bạch Thần Á cúp điện thoại, lập tức nhìn vào cái bánh ngọt trước mặt.


Ừm..., anh không thích ăn bánh sao?

Không, em cũng không được ăn8 nữa, em ăn nhiều rồi, Mạt Mạt.
Bạch Thần Ánói, hai chữ cuối toát ra vẻ cưng chiều.
Từ trước đến giờ anh chưa từng thấy ai thích ăn bán3h ngọt như cô...
À không, có.
Bạch Thần Á nghiêng đầu nhìn xuống vòng bụng phẳng lì của cô, lấy làm khó hiểu là cô ăn nhiều như vậy, rốt cuộc là đồ ăn đi đâu hết rồi.
Quan trọng hơn cả là, anh muốn biết, rốt cuộc cô có nghe được lời tỏ tình của anh hay không.

Mạt Mạt, vấn đề anh hỏi em, em đã nghĩ kĩ chưa?
Bạch Thần Á mấp máy môi, giọng rất bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại lộ ra vẻ khẩn trương.
Đây là lần đầu tiên anh tỏ tình với một cô gái.
Nhưng phản ứng của cô lại không giống bất kì phản ứng nào trong tưởng tượng của anh.
Cô như thể hoàn toàn chẳng nghe anh nói gì, chỉ cúi đầu ăn bánh, ăn hết cái này đến cái khác...

Không sao, vậy anh sẽ nói lại.
Thấy mặt cô ửng đỏ, Bạch Thần Á buông tay cô ra, nắm lấy vai cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô.

Nghiêm Thư Mạt, anh thích em, thích lúc nào anh cũng không biết.
Bạch Thần Á hơi ngẩn ra.
Trước đây, anh luôn cảm thấy sẽ không có ai thích ăn bánh ngọt như thế, nên cũng không c6oi cảnh trong mơ là thật.
Tại sao lại không có phản ứng gì? Hay là trong mắt cô, anh không ngon bằng bánh sao?
Tôi...
Muộn rồi, tôi phải về nhà ăn cơm.
Nghiêm Thư Mạt cầm lấy túi xách của mình, đứng dậy, định quay người bỏ chạy.
Là cô bé mà anh thường mơ thấy.
Hình như mỗi lần anh mơ thấy cô bé ấy, cô bé đều cười tít 9mắt ăn bánh...
Anh đã nghĩ qua là cô sẽ có bao nhiêu phản ứng.
Thậm chí đã từng nghĩ tới kết quả tồi tệ nhất.
Cô vừa di chuyển, Bạch Thần Á cũng di chuyển theo.
Anh nhanh chóng giữ cổ tay cô lại, cất giọng vô cùng quyến rũ,
Mạt Mạt, em nghe thấy anh nói gì đúng không?

Tôi không nghe, tôi không nghe thấy anh nói gì hết!
Nghiêm Thư Mạt lắc đầu như cái trống lắc, nhịp tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nhưng bây giờ, nhìn Nghiêm Thư Mạt, anh đột nhiên rất muốn biết là cô bé không ngừng xuất hiện trong giấc mơ c5ủa anh có phải thật sự tồn tại hay không? Tại sao anh nhớ rõ được chuyện hồi bé, nhưng lại không nhớ được mặt của cô bé ấy? Bạch Thần Á dời mắt, lại nhìn về phía Mạt Mạt đang xụ mặt xuống vì nghe mình không được ăn bánh ngọt nữa.
Dáng vẻ bĩu môi giận dỗi của cô khiến người ta buồn cười.
Khi nhận ra thì anh đã không thể ngăn được con tim mình nữa rồi.



Chuyện của anh trai em, anh rất xin lỗi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.