• 7,731

Chương 1772: Bị phát hiện (1)



Nghiêm Thừa Trì, sao em không biết anh và Thượng Lăng Tư còn có quan hệ tốt như vậy? Vừa rồi, ấy thế mà anh quan tâm anh ấy...

Anh mau nhéo8 em một cái xem có phải em đang nằm mơ không!


Nghiêm Thừa Trì, Tam Nhi vừa về nước, em không cho anh bắt nạt con em!
Hạ Trường Duyệt lập tức ngẩng đầu, lườm Nghiêm Thừa Trì với vẻ không vui.

Hạ Trường Duyệt, con của em về nước cũng đâu có gặp em đầu tiên.
Trong ba đứa con, chỉ có Dương Thư Trần là thừa hưởng hầu hết ngũ quan từ Hạ Trường Duyệt.
Nhưng đôi mắt hút hồn vẫn cực kì giống Nghiêm Thừa Trì...

Ông bà chủ...
cậu...

Tôi nói là, cậu chủ về rồi, là cậu Hai ấy ạ!
Quản gia hít sâu một hơi, kích động nói.
Quản gia vừa dứt lời, một bóng dáng anh tuấn liền rảo bước đi vào.

Cậu nào? Vội cái gì, nói chuyện đàng hoàng!
Nghiêm Thừa Trì cau mày, gằn giọng.

Vâng, ông chủ.
Sao bà có cảm giác người trước mặt bà không phải là N9ghiêm Thừa Trìnhỉ? Có kẻ giả mạo ư? Hạ Trường Duyệt càng nghĩ càng thấy bất thường, thể là kéo da mặt của Nghiêm Thừa Trì.

Hạ Trường Duyệt6, em ghen tị với nhan sắc của anh nên muốn hủy hoại nó đúng không?
Nghiêm Thừa Trì lập tức nắm lấy cổ tay Hạ Trường Duyệt, ngang tàng kéo bà vào l5òng mình.

Mẹ cũng rất nhớ con, về là tốt rồi.
Chóp mũi của Hạ Trường Duyệt hơi cay cay, dù bà mới qua nước ngoài thăm Tam Nhi gần đây.
Nhưng con trai ruột của mình, ít gặp một chút cũng không nỡ.

Mẹ là mẹ ruột, ba là ba ghẻ.
Nghiêm Thừa Trì đứng cách họ mấy bước, chợt thốt ra một câu, gương mặt cương nghị đầy vẻ u ám.
Nhìn dáng vẻ tình cảm của hai mẹ con họ, cứ như ông không tồn tại vậy.

Tam Nhi!
Vừa nhìn thấy con trai út của mình, Hạ Trường Duyệt lập tức mừng rỡ tụt khỏi vòng tay của Nghiêm Thừa Trì, bước nhanh ra cổng, vươn tay nắm lấy vai con trai, vui mừng bảo cậu xoay hai vòng.

Mẹ, con nhớ mẹ quá.
Thấy vẻ vui mừng của Hạ Trường Duyệt, Dương Thư Trần không kìm được mà ôm lấy bà, trầm giọng nói.
Thấy Thượng Lăng Tư đã đi, Hạ Trường Duyệt lập tức tiến đến bên cạnh Nghiêm Thừa Trì, lấy là3m nghi ngờ nhìn ông.
Hai người đấu đá nhau mười mấy năm bỗng trở nên hòa hợp.

Em muốn xem thử là có phải anh đeo mặt nạ da người hay không...
Nghiêm Thừa Trì:
...
Trong đầu bà chứa cái gì vậy? Viết kịch bản lâu ngày nên cũng trở nên hoang tưởng rồi hả? Chẳng lẽ bà chưa từng nghe câu: Vợ của tình địch là đồng minh? Ông giúp Thượng Lăng Tư không phải là đột nhiên hết ghét ông ta, mà cái này gọi là sách lược!
Ăn no rồi hả? Ăn no rồi thì về nhà tổ với anh một chuyến.
Nghiêm Thừa Trì nhìn người phụ nữ trước mặt mình, bể bà lên và chuẩn bị rời đi.
Vừa ra đến cửa, họ đã thấy quản gia vội vã từ bên ngoài chạy vào với vẻ mặt kích động.
Cậu mặc áo sơ mi và quần âu như tiên giáng trần, nhưng vẫn toát ra vẻ cợt nhả.
Khóe miệng cong cong như cười như không, làm nổi bật gương mặt đào hoa.
Qua đây.
Mắt Nghiêm Thừa Trì tối xuống, đưa tay về phía Hạ Trường Duyệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.