• 7,730

Chương 1786: Bị phát hiện (15)


Một lần cũng không.


Hồi nhỏ em không hiểu, cứ tưởng chú Thượng chỉ không muốn có con quá sớm, hoặc là không yêu người phụ nữ ki8a đủ nhiều, thậm chí là...
Không buông bỏ được Hạ Trường Duyệt.

Dương Thư Trần không nói ra câu nói sau cùng.
Lúc đó, cậu đã nấp ở đằng xa nhìn.
Thậm chí còn nằm yên ở cửa lỗ chó khi chui vào, không chui ra.
Vậy nên, ngay cả Thượng Lăng Tư cũng không biết cậu đã đến nhà, hơn nữa còn đang lặng lẽ nhìn bọn họ.
Nên là từ đó về sau, mỗi lần cậu đến nhà họ Thượng, Dư Tâm Tinh đều làm những món ăn thật ngon cho cậu.
Khi Thượng Lăng Tư ở nhà, cậu không gặp được Dư Tâm Tinh, nhưng khi Thượng Lăng Tư đi vắng, cô ấy sẽ ôm cậu như một người mẹ, kể cho cậu nghe vài câu chuyện cổ tích mà cậu đã thuộc nằm lòng.
Thậm chí, cậu còn lén gọi Dư Tâm Tinh là thím nhỏ...
Cậu dừng3 một lúc mới nói tiếp.

Nhưng sau này, em phát hiện chú Thượng rất quan tâm đến cô ấy.
Thậm chí đã nhiều năm như thế, c9hú ấy cũng chỉ có một mình cô ấy, nhưng bọn họ lại không có con.
Ánh mắt của Dương Thư Trần trở nên phức tạp.
Trong mắt cậu, m6ột người đàn ông có thể ở bên một người phụ nữ nhiều năm như vậy, nhất định là yêu.
Nhưng nếu yêu, cớ sao lại không kết hôn? Cớ5 sao lại không muốn có con?
Dù như thế, em cũng nên hỏi chú xinh đẹp trước, chứ không nên lén đưa cô Dư đi.
Nếu để chú xinh đẹp biết, chú ấy sẽ bị tổn thương rất sâu sắc.
Khó khăn lắm Nghiêm Thư Mạt mới lấy lại lý trí, hỏi lại Dương Thư Trần
Nếu Dư Tâm Tinh quỳ ở trước mặt chị, khóc lóc cầu xin chị hãy cứu đứa bé trong bụng cô ấy, chị có thể nhẫn tâm từ chối không?
Dương Thư Trần cau mày, hờ hững nói.
Nhớ lại cảnh tượng lúc đó, ngực cậu hơi khó thở, bèn bưng cốc trà lên, uống một hơi cạn sạch.
Cậu quen Dự Tâm Tinh từ lúc cô ấy mất đứa con đầu lòng.
Mặc dù cô ấy đã quên là mình đã từng có con, nhưng với bản năng của một người mẹ, cô ấy vẫn có thể linh cảm được sẽ có điều gì đó đáng buồn xảy ra.
Vì vậy, cô ấy hay ngồi thất thần dưới gốc cây to trong sân.
Thỉnh thoảng còn ngồi ngẩn ngơ cả ngày.
Lúc rảnh rỗi, Thượng Lăng Tư đều sẽ ở bên cô ấy.
Sau đó, dường như là Thượng Lăng Tư có việc gấp phải đi, cậu nhìn thấy Dư Tâm Tinh ngồi một mình và đột nhiên khóc...
Lúc ấy, cậu vẫn là trẻ con, biết cô ấy vừa mới mất đi đứa con, còn là đứa em gái mà cậu ngóng trông đã lâu, không hiểu sao cậu lại đồng cảm với cô ấy, không kìm được mà chạy đến đưa cho cô ấy một tờ khăn giấy, còn nói với cô ấy là cậu sẽ không nói cho Thượng Lăng Tư biết mình đã gặp cô ấy.
Có lẽ là hồi nhỏ dáng dấp của cậu quá đáng yêu, hoặc cũng có lẽ là câu nói đó của cậu khiển Dư Tâm Tinh không còn lo lắng.
Cậu cũng đã từng thử hỏi cô là tại sao cô và Thượng Lăng Tư không kết hôn và không muốn có con.

Nhưng hễ mỗi lần cậu hỏi như thế, sắc mặt của Dư Tâm Tinh sẽ trở nên rất khó coi, thậm chí sẽ đỏ cả vành mắt, rồi im lặng, không nói gì.

Lúc đó, Dương Thư Trần vẫn còn nhỏ, không biết trong tình yêu có câu: Yêu đến hèn mọn...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.