Chương 1793: Người tình không bằng trời tính (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 605 chữ
- 2022-02-16 04:07:50
Ầm!
Vừa vào nhà, cô liền đóng mạnh cửa lại, bỏ chìa khóa xuống rồi mới tựa người vào cửa thở hổn hển.
Vừa rồi, khi lên xe buýt v8à đi ngang qua chợ lần nữa, cô dường như nhìn thấy ở lối ra của chợ, đột nhiên có rất nhiều người, như thể đang tìm kiếm ai đó...
Dư Tâm Tinh bỏ bánh gạo xuống, đi vào phòng, cầm chiếc điện thoại đã tắt nguồn của mình, cắn môi gắn thẻ sim vào, rồi khởi động máy.
Cô không xem tin nhắn và cuộc gọi, mà đăng nhập luôn vào email công việc của mình.
Thượng Lăng Tư không biết mail này.
<6br>Thấy có mail mới, Dư Tâm Tinh vội vàng bẩm xem.
Là mail của người đồng nghiệp đã giúp cô để mắt tới biệt thự nhà họ Thượng... 5
Cô ấy đâu?
Vừa xuống xe, Thượng Lăng Tư liền đi tới, gằn giọng hỏi.
Xin lỗi ngài Thượng, hình như cô ấy phát hiện có người đang theo dõi mình, nên đã cắt đuôi chúng tôi...
Vệ sĩ sợ hãi giải thích.
Cô đang định nhặt lên thì điện thoại im lặng nãy giờ đột nhiên đổ chuông.
Là điện thoại của Thượng Lăng Tư! Thần kinh vốn cũng như dây đàn của Dư Tâm Tinh như lập tức bị ai cắt đứt, cầm điện thoại lên không hề suy nghĩ, nhưng không tắt máy mà rút luôn thẻ sim ra! Sau đó, cô tắt điện thoại, vứt lên bàn như đứa bé đang hoảng sợ, lập tức chạy về giường, lấy chăn trùm mình kín mít, thở gấp, sắc mặt trắng bệch, ôm chặt lấy bụng mình.
Cầm cốc nước bằng cả hai tay mà tay cô cứ run, chỉ cảm thấy bụng dưới đau âm ỉ, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh...
Cô khó chịu cuộn mình trên ghế...
Thượng Lăng Tư đã bắt đầu tìm cô.
Dư Tâm Tinh hơi nới lỏng tay, điện thoại liền trượt khỏi tay cô, rơi xuống đất.
Sao Thượng Lăng Tư lại đột nhiên tìm cô?
Không phải ông ta đã hứa với cô, chỉ cần có khỏe hẳn là sẽ để cô đi sao? Vết thương trên cổ tay cô đã đóng vảy, không bao lâu nữa sẽ lành hẳn, cô chỉ rời đi trước thời hạn mấy ngày thôi mà, đáng để người đàn ông này phải huy động nhân lực tìm cô về như vậy sao? Hay là Thượng Lăng Tư phát hiện ra điều gì? Có phải người đàn ông này đã biết cô mang thai không? Thượng Lăng Tư không cần đứa bé này...
Dù cô quyết định rời đi thì người đàn ông này cũng không cho cô giữ lại đứa bé sao? Nghĩ đến khả năng này, Dư Tâm Tinh như rơi vào hầm bằng, lạnh đến bất giác rùng mình, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch...
Cô gắng gượng nằm xuống giường, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được, đành phải ngồi dậy, đi rót cho mình một ly nước ấm.
Thượng Lăng Tư đã dặn, nếu tìm thấy Dư Tâm Tinh, không được phép đuổi theo cô ấy, cũng không được làm cô ấy sợ.
Bây giờ cô ấy đang mang thai, không thể chịu được nỗi sợ nào dù là nhỏ nhất.
Tìm được cô ấy, chỉ cần lặng lẽ đi theo cô ấy, xác định cô ấy không sao thì chờ ông đích thân đến gặp cô ấy.
Ngài Thượng, người phụ nữ đó vừa đội mũ lại còn đeo khẩu trang, chúng tôi không cách nào thấy rõ mặt cô ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.