• 7,764

Chương 1839: Dư tâm tinh trở về (12)


Đêm xuống, người đi lại liền trở nên ít hơn.

Dư Tâm Tinh nghe bên ngoài càng lúc càng yên tĩnh mới vén chặn, ngồi dậy, th8ay một bộ đồ khác rồi mặc áo khoác thật dày.
May mà ông bà Bạch đều là người tốt, nếu không, bất cứ lúc nào cũng có thể đưa cô đến Sở Cảnh sát để xử lý.

Cô Dư, sao cô lại ra đây? Cô cần thứ gì sao?
Trông thấy Dư Tâm Tinh, quản gia vội vàng tiến đến hỏi han.
E rằng, gia thế của nhà họ Bạch không đơn giản hơn nhà họ Thượng là bao...
Cô vô tình đụng phải một người, thế mà lại đụng phải một nhân vật lớn như thể.
Dư Tâm Tinh ra khỏi nhà họ Bạch một cách rất thuận lợi.
Thuận lợi đến mức, cô luôn cảm thấy có điều gì đó rất kì lạ.

Tôi nằm lâu thấy hơi khó chịu, nên muốn ra sân ngồi một lát.
Chiều nay tôi đã hỏi bác sĩ rồi, ông ấy nói không có vấn đề gì, chỉ cần chú ý giữ ẩm là được.
Lúc vừa đi ra phòng khách, Dư Tâm Tinh lập tức trố 6mắt.
Biệt thự nhà họ Bạch xa hoa hơn trong tưởng tượng của cô nhiều.
Cô để bức thư mà cô đã viết từ trước ở trên tủ đầu giường, rồi mới cầm túi 3xách của mình, lặng lẽ rời khỏi nhà họ Bạch.
Từ khi đến nhà họ Bạch, cô luôn nằm trên giường nghỉ ngơi, chưa từng bước r9a khỏi phòng, ngay cả ăn cơm cũng là quản gia bung vào phòng cho cô.
Cô có thể đi bất cứ đâu, nhưng đừng đi nhầm hướng, bên trái là cổng chính của biệt thự nhà họ Bạch.
Nhớ lại lời dặn của Bạch Thần Á, quản gia vội nói.
Dư Tâm Tinh đang lo biệt thự nhà họ Bạch lớn như thế, không biết cổng nhà nằm ở hướng nào.
Tôi đã mặc rất dày.
Bất chợt trông thấy người, Dư Tâm Tinh giật nảy mình.
Mặt cô hơi ngạc nhiên, sau đó mới nói những gì mình đã nghĩ sẵn trong đầu.

Cô Dư, ra ngoài rẽ phải là sân trong, ở đó có một cái đình và rất nhiều hoa.
Dù là ban đêm, nhưng dưới trăng cũng rất độc đáo.
Nhưng vừa nghĩ tới Thượng Lăng Tư vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, cô không nghĩ nhiều nữa, liền đi ra ven đường đón một chiếc xe, chạy đến sân bay.
Thành phố S đã không có ai đang tìm cô, cô có thể yên tâm trở về.
Trong sự xa hoa còn toát ra vẻ sang trọng, 5không hề kém cạnh biệt thự nhà họ Thượng.
Cô luôn tưởng rằng, nhà họ Bạch chỉ là một gia đình giàu có bình thường.
Nghe quản gia nói thể, cô vội cảm ơn, sau đó liền đi ra khỏi phòng khách.
Trước tiên, cô giả bộ đi dạo trong sân một vòng, bảo đảm quản gia không đi theo mình, cô mới đi thẳng về hướng cổng chính: Cô đã hỏi bảo vệ giờ thay ca, khi cô ra cổng là lúc bảo vệ đang giao ca.
Cô giấu túi xách của mình trong lớp áo khoác dày, nhìn từ bên ngoài hoàn toàn không thấy gì.
Quản gia chỉ nghĩ là cô nằm lâu nên mệt, thấy đúng là cô mặc không ít, ông bên tránh sang bên, để cô đi ra ngoài.
Cô vốn đã mảnh mai, sau khi mang thai, cô ăn không ngon nên ngày càng gầy hơn.
Khi cô trốn sau cây sồi xanh ở cổng để che chắn, lặng lẽ đến gần cổng chính, hoàn toàn không có ai chú ý đến cô.
Bây giờ, xem ra là cô đã nghĩ quá đơn giản.
Hở tí là máy bay tư nhân, còn sống trong một biệt thự thế này.
Tâm tư của Dư Tâm Tinh đều đang lo cho bệnh tình của Thượng Lăng Tư, hoàn toàn không chú ý tới, có một người luôn đi theo cô, cho đến khi cô lên máy bay...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.