• 7,731

Chương 1954: Điều xấu hổ! (17)


Bạch Thần Á cứng đơ người, gật đầu.

Trước ánh mắt thảng thốt của cô, anh vội nói:
Mạt Mạt, em hãy nghe anh nói,8 năm đó khi rời đi, anh không định xa em quá lâu, kế hoạch của anh là sau khi về nhà họ Bạch...

Bạch Thần Á, thật sự 3là anh!
Nghiêm Thư Mạt bỗng nới lỏng bàn tay đang nắm lấy tay anh, đứng bật dậy trước mặt anh.


...
Bạch Thần9 Á giật nảy mình trước phản ứng bất ngờ của cô.

Miếng bánh mà anh ăn vụng, giờ anh phải mua bánh cho em cả đời!


Những gì hồi bé anh nợ em, sau này anh phải trả cả đời.
Nếu để em biết anh lén em thích cô gái khác, em sẽ...
Giận vì anh ra đi không lời từ biệt.
Giận vì anh bặt vô âm tín nhiều năm như vậy.
Càng giận hơn khi năm đó anh thể mà lại trộm tiền và bánh của cô!
Nhưng bây giờ Bạch Thần Á vừa bị ba cô đánh sưng mặt mày, nếu cô lại đánh anh nữa thì tàn nhẫn quá.
Chỉ cần anh trả tiền và bánh lại cho cô, cô sẽ coi như mỗi ngày làm một việc tốt, miễn cưỡng không tính toán với anh.

Tiền khi đó anh trộm của em, giờ phải trả cho em gấp mười lần!

Đáng lẽ em phải đánh anh, nhưng trông anh bây giờ thế này, em có phần không nỡ ra tay.
Nghiêm Thư Mạt lấy tay mình về, đặt mông ngồi xuống cạnh anh.
Cô thừa nhận là vừa rồi, khi nghe anh nói anh chính là cậu bé năm đó, cô đã ngẩn ra, giống như đột nhiên có một tia sét giáng xuống đầu cô, khiến đầu óc cô ngưng hoạt động rất lâu, hoàn toàn không nghĩ được gì...
Sau khi lấy lại tinh thần, phản ứng đầu tiên của cô là tức giận.
ưm!
Nghiêm Thư Mạt vẫn chưa đe dọa xong, môi đã bị khóa.
Sau khi kết thúc nụ hôn dây dưa, cô đã ngây ngất, sau đó lại nghe thấy giọng nói đầy quyến rũ của Bạch Thần Á vang lên bên tai.

Từ năm bốn tuổi, trong tim và trong tâm trí anh chỉ có một mình em, từ trước đến giờ đều là em!
Nghiêm Thư Mạt tức thì mềm lòng.
Ngay khi anh tưởng Nghiêm Thư Mạt sẽ đánh anh ngay sau đó, thì 6lại thấy cô nhào vào lòng anh, bóp cổ anh.

Bạch Thần Á, em chỉ cho anh một cơ hội.
Nói! Anh tính khi n5ào mới trả tiền và bánh cho em? Anh muốn quyt nợ, hay là muốn em bóp chết anh ngay bây giờ!
Bạch Thần Á:
...
Chỉ vậy thôi sao? Cô chỉ muốn lấy lại bánh của mình, không có ý định tính sổ anh sao? Cũng không đánh anh?
Đừng có nhìn em như vậy, anh để lại ám ảnh tâm lý cho em nhiều năm như thế, còn quên sạch em không nhớ tí gì.
Cô dựa người vào ngực anh, nghịch cúc áo của anh, lẩm bẩm.


Đừng vội dùng lời ngon tiếng ngọt với em, ba em vẫn chưa đồng ý cho chúng ta kết hôn đầu, còn anh trai em nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.