Chương 1957: Dịch tiểu linh trở về (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 639 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Nhà họ Dịch sinh được một công chúa nhỏ đáng yêu thì nhà họ Nghiêm lại có một thằng cu hay gây rắc rối.
Nhìn vẻ mặt không c8am lòng của Nghiêm Thừa Trì, Dịch Hải Âm chỉ muốn mỗi ngày ôm con gái của mình, ngay cả đi ngủ không chịu buông tay, cứ như sợ có 3ai muốn cướp con gái cưng của ông vậy.
Năm đó, Dịch Hải Âm sống chết không chịu trở về thành phố G, mà mỗi ngày ở thành ph9ố S sỉ nhục Nghiêm Thừa Trì.
Ông vốn còn tưởng, tính cách của con gái ông là vậy, lạnh lùng giống ông.
Tận cho đến khi ông trông thấy cô nhóc trong tã lót vừa nhìn thấy Nghiêm Thư Hãn là cười tít mắt, thậm chí cười khanh khách thành tiếng...
Dịch Hải Âm liền tức đến xanh mặt, suýt ngất!
Lần này thì hay rồi.
Dịch Hải Âm càng khăng khăng không chịu để Nghiêm Thư Hãn tới gần công chúa nhỏ của mình nửa bước, ngay cả nhìn từ xa cũng không vui, chỉ muốn tách cả hai ra hai thế giới...
Nhưng ông nghĩ vậy, con gái của ông cũng phải nghĩ vậy mới được.
Canh chừng Nghiêm Thư Hãn còn hơn canh trộm.
Nhưng hết lần này đến lần khác, cô Cả nhà họ Dịch đã rất thích Nghiêm Thư Hãn từ khi còn trong bụng mẹ.
Nghe nói năm đó, khi Nhan Linh mang thai, ngày nào Dịch Hải Âm cũng ôm bụng của bà, muốn nghe em bé đạp, nhưng làm thế nào cô nhóc cũng không chịu đạp lấy một cái.
Song, chỉ cần Nghiêm Thư Hãn khẽ dựa gần Nhạn Linh là đứa con gái bé bỏng trong bụng bà sẽ bắt đầu vui vẻ khua tay múa chân, nắm bàn tay nhỏ xíu thành nắm đấm, chống lên thành bụng của Nhan Linh, như đang chào hỏi Nghiêm Thư Hãn...
Lần này, Dịch Hải Âm vốn đã không thích Nghiêm Thư Hãn càng muốn đóng gói Nghiêm Thư Hãn gửi đến Nam Cực! Còn có lời đồn rằng, cô Cả nhà họ Dịch sau khi ra đời là một cô bé kiêu ngạo, dáng dấp như hoa như ngọc, thừa hưởng nét đẹp của cả ba và mẹ nhưng lại không thích cười.
Đôi mắt to đen láy chỉ biết nhìn chăm chú, giỡn thế nào cũng không chịu cười lấy một cái, khiến Dịch Hải Âm buồn bã rất lâu.
Nếu có ai ở thành phố S có thể trị được Dịch Hải Âm, người cưng con gái điên cuồng, thì chỉ c6ó Nghiêm Thư Hãn.
Có lời đồn rằng, khi con gái vừa ra đời, Dịch Hải Âm đã dặn những người trong biệt thự nhà họ Dịch là kh5ông được cho Nghiêm Thư Hãn tới gần cô Cả nhà họ Dịch nửa bước.
Thậm chí còn không cho anh bước vào nhà họ Dịch...
Ở thành phố G, ai cũng biết người mà cô Cả nhà họ Dịch thích nhất là cậu Cả nhà họ Nghiêm.
Sau khi ra đời, cô chẳng thích ai, chỉ khi trông thấy Nghiêm Thư Hãn mới cười toe toét.
Vừa biết đi là liền nắm lấy góc áo của Nghiêm Thư Hãn, tập tễnh chạy theo anh như cái đuôi nhỏ.
Ăn cơm phải là Nghiêm Thư Hãn dỗ, đi ngủ cũng phải Nghiệm Thư Hãn dỗ dành.
Dịch Hải Âm nghĩ mọi cách muốn tách hai người ra, nhưng làm thế nào cũng không lay chuyển được công chúa nhỏ của mình ngày nào cũng khóc lóc gọi
anh Hãn.
Sau này, ông hạ quyết tâm, trực tiếp đưa cô qua nước ngoài du học.
Cuối cùng cũng có thể yên tâm, không cần phải lo có người muốn cướp mất công chúa nhỏ của ông nữa rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.