Chương 1985: Từ hôn (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 518 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Làm sao bây giờ? Cô có nên đến gặp Tiểu Linh xem thử không? Chắc chắn là anh rất giận về chuyện hôm qua, lúc này, ngoài Tiểu Linh đến dỗ anh ra t8hì không ai dỗ được.
Cô Cả, cậu Cả cả ngày không ăn cơm thì sao chịu nổi? Ta có nên báo cho bà chủ không?
Quản gia bất an hỏi.
Không! Không được nói! Không được nói với ai.
Nghiêm Thư Mạt quả quyết từ chối.
Cô vẫn chưa biết vì sao anh trai cô bỏ bê cơm nước th9ế này.
Chẳng lẽ không phải? Suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu Nghiêm Thư Mạt, Nghiêm Thư Hãn đã đưa tay cốc vào trán cô một cái, rồi gằn giọng.
Trong mắt em, anh là người không chịu được đả kích như vậy sao?
Chuyện khác em không sợ, nhưng đây không phải là vì Tiểu Linh sao? Từ nhỏ anh đã chờ đợi Tiểu Linh, không thèm ngó ngàng đến cô gái khác.
An5h, anh ở trong phòng hả?
Nghiêm Thư Mạt đứng ở ngoài cửa, chuẩn bị sẵn là khi Nghiêm Thư Hãn mở cửa, cô sẽ giả vờ nói mình đói bụng, nhất định phải kéo anh ăn cơm cùng.
Nhưng cô đợi hồi lâu, đáp lại cô chỉ có sự yên lặng.
Anh, không có Tiểu Linh thì vẫn còn có cô gái khác, anh tuyệt đối đừng nghĩ quẩn...
Nghiêm Thư Mạt mới nói được nửa câu, Nghiêm Thư Hãn đã vươn tay nắm lấy cổ áo cô, xách cô đến ghế sô pha và xô xuống.
Anh đứng khoanh tay, cau mày cúi đầu xuống nhìn cô.
Em cuống quýt gõ cửa phòng của anh như muốn xông vào cướp bóc là để xác nhận xem anh có tự sát hay không ư?
Chuyện gì thế này? Chẳng lẽ, anh trai cô vốn dĩ không ở trong phòng? Nghiêm Thư Mạt lại gõ mạnh vài cái lên cửa, bên trong vẫn không có động tĩnh.
Quản gia nói anh cô chưa hề rời khỏi phòng, không phải là xảy ra chuyện gì không may trong phòng đấy chứ? Nghĩ đến khả năng ấy, Nghiêm Thư Mạt lập tức cuống lên, dùng cả tay và chân gõ cửa.
Cô đang định xoay người đi kêu người thì thấy cửa phòng mở ra, cô lập tức xông vào, ôm lấy Nghiêm Thư Hãn.
Lỡ như làm lớn chuyện, kinh động đến Dịch Hải Âm, đến lúc đó Tiểu Linh lại sẽ bị đưa đi...
Để cháu lên phòng anh ấy xem 6thử.
Nghiêm Thư Mạt đứng dậy khỏi ghế sô pha và chạy lên lầu.
Đi đến trước cửa phòng của Nghiêm Thư Hãn, cô đưa tay gõ cửa.
Em sợ là rau xanh anh trồng từ nhỏ bị người khác nhổ mất, anh sẽ nghĩ quẩn...
Nói xong, Nghiêm Thư Mật đột nhiên cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm xuống.
Sống lưng cô trở nên lạnh toát liền lấy lại tinh thần, vội che miệng mình.
Có phải cô bị ngốc hay không, tự nhiên vạch áo cho người xem lưng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.