Chương 2012: Hãn hãn xấu bụng lên sàn (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 591 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Vậy quần áo của em...
Dịch Tiểu Linh có phần gấp gáp.
Cô ngủ một giấc tỉnh dậy, quần áo của cô bị người ta cởi ra, mà cô lại không hề ha8y biết.
Cô dáo dác tìm quanh phòng, nhưng cũng không nhìn thấy quần áo của mình, cảm giác bất an trong lòng càng khiến cô khó chịu.
<3br>
Em nóng, nên tự cởi.
Nghiêm Thư Hãn đút một tay vào túi, lạnh lùng lên tiếng, tỏ vẻ mặt chuyện không liên quan đến mình.
9
T9ự cố cởi? Vậy quần áo của cô đâu? Dịch Tiểu Linh bắt gặp vẻ trêu đùa trong mắt anh, trong đầu đột nhiên lóe lên, nhớ tới điều gì đó, cô bỗng bò r6a bên giường, quả nhiên nhìn thấy quần áo của mình ở dưới đất.
Quần áo của cô rơi dưới đất mà anh không nhặt lên giúp cô sao? Thế mà lại 5để quần áo của cô nằm dưới đất như vậy, giờ cô muốn nhặt lên mặc thì phải làm sao? Dịch Tiểu Linh đưa tay xuống đất nhặt quần áo lên, nhìn mấy lần cũng không thể nào thuyết phục mình mặc lại chúng vào người.
Mạt Mạt không có ở nhà, anh không có chìa khóa phòng của em ấy.
Nghiêm Thư Hãn lườm Dịch Tiểu Linh rồi đi đến bên cạnh, đặt ly rượu xuống.
Vậy quản gia đầu? Anh có thể gọi ông ấy giùm em được không?
Dịch Tiểu Linh cắn cắn môi rồi nói tiếp.
Cô ôm chặt gối ôm.
Anh ngồi xuống ghế sô pha, bắt tréo chân trước ánh mắt ngạc nhiên của cô.
Em còn một lựa chọn cuối cùng.
Lựa chọn gì?
Dịch Tiểu Linh nhìn gương mặt hút hồn của anh, vô thức hỏi.
Cầu xin anh đi, cầu xin anh cho em mượn quần áo, trong phòng anh có rất nhiều quần áo.
Nói dứt lời, Nghiêm Thư Hãn thấy gương mặt cô thoáng tái nhợt.
Bây giờ cô đang ở trong trạng thái nửa kín nửa hở, ngoài Nghiêm Thư Hãn ra, cô không muốn để bất cứ ai trông thấy bộ dạng này của cô.
Nhưng nếu anh không giúp cô, cô cũng không thể ở trong phòng anh mãi...
Quản gia ra ngoài rồi, không ở nhà.
Nghiêm Thư Hãn như nhìn ra tâm tư của cô, ung dung trả lời, cắt đứt ý nghĩ cuối cùng của cô.
Quần áo của cô đã không thể mặc nữa, cô đành phải cầu cứu Nghiêm Thư Hãn...
Em có thể phiền anh bảo quản gia chuẩn bị cho em một bộ quần áo không? Hoặc là anh lấy giúp em một cái áo khoác của Mạt Mạt cũng được.
Dịch Tiểu Linh đành thỏa hiệp.
Cô cao hơn Nghiêm Thư Mạt một chút, nhưng nếu chỉ là một chiếc áo khoác thì không có vấn đề gì.
Anh không kìm được mà có chút bận tâm, có phải chiêu này của anh quá độc ác hay không.
Từ nhỏ, tính cách của Dịch Tiểu Linh đã rất mạnh mẽ.
Việc nào cô không muốn làm, dù mười con trâu kéo cũng không nhúc nhích.
Cô là cô Cả nhà họ Dịch, bình thường cô không nổi cáu, nhưng nếu ai dám bắt nạt cô, bảo đảm người đó sẽ bị bắt nạt lại.
Anh gây khó dễ cho cô thể này,lỡ như cô chống lại...
...
Dịch Tiểu Linh không ngờ lại nghe thấy Nghiêm Thư Hãn nói vậy, sau khi hoàn hồn, sắc mặt cô liền trở nên nặng nề.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.