Chương 2034: Anh ở ngay sát vách(8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 608 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Vừa rồi cô đụng anh mạnh như vậy mà anh chẳng kêu đau tiếng nào, rõ ràng là giả vờ! Anh thì giả vờ, nhưng mũi cô lại đau 8thật.
Em cảm thấy bây giờ anh có thể gọi bác sĩ giùm em rồi đấy.
Dịch Tiểu Linh cũng không khách sáo, liền đặt mông ngồi xuống và cầm lấy đồ án, bắt đầu tập trung xem qua.
Cô học ngành quản trị kinh doanh, nhưng dù có biết bao nhiêu kiến thức lý thuyết thì khi thực sự thực hành, cô vẫn chưa hiểu được nhiều thứ.
Học chứ!
Cô đến trang viên nhà họ Nghiêm là để học với anh.
Tuy tính cách của Nghiêm Thư Hãn hơi quái gở, nhưng năng lực của anh là điều chắc chắn.
Vâng, đau lắm, chắc gãy xương mũi rồi...
Dịch Tiểu Linh đang định tỏ ra đáng thương hơn thì Nghiêm Thư Hãn lại đột nhiên đứng dậy.
Anh giơ tay lên, nắm lấy cổ tay của cô, sau đó lấy tay cô ra khỏi mũi, nhìn chăm chú vết máu đã khô ở trên mũi cô, không những không đau lòng, mà còn nhéo mũi cô mấy cái.
Còn học nữa không?
Nghiêm Thư Hãn để tài liệu trên tay xuống trước mặt Dịch Tiểu Linh, dời mắt, mấp máy đôi môi mỏng.
Dịch Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn thoáng qua, thấy trên bàn toàn là đồ án thì mắt sáng lên, gật đầu như giã tỏi.
Đau quá, nhất định là gãy rất nặng, nên em mới không cảm thấy đau...
Nghiêm Thư Hãn nhìn Dịch Tiểu Linh cố ý tỏ ra đáng thương ở trước mặt mình, hơi nhíu mày và ngồi lại xuống ghế.
Anh nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, nói rõ từng chữ.
Dịch Tiểu Linh, mũi gãy rồi nhéo không đau à?
Hả?
Dịch Tiểu Linh khẽ giật mình, sau đó lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng hét lên một tiếng, rồi lại che lấy mũi mình, cố nặn ra hai giọt nước mắt.
Cô ngoan ngoãn đứng bên cạnh anh, chờ anh dặn dò.
Em xem qua đồ án này trước đã, lát nữa anh sẽ giải thích cho em trọng điểm ở đâu.
Nói rồi Nghiêm Thư Hãn đứng dậy khỏi ghế, nhường chỗ cho cô.
Nếu mũi đã đau như thế, vậy nợ nần vừa rồi của chúng ta coi như thanh toán xong.
Giao dịch thành công!
Dịch Tiểu Linh thốt lên.
Sau đó, dường như nhận ra mình tiếp lời quá nhanh, cô lại vội che mũi, tiếp tục kêu đau.
Em có cảm giác hình như mũi em gãy rồi3.
Dịch Tiểu Linh chặt lấy mũi, mắt đỏ hoe, giả vờ đáng thương.
Bọn họ là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau từ 9nhỏ.
Trước kia, khi cô gây chuyện, đánh chết cũng không nhận lỗi đều sẽ bị anh phạt.
Nhưng chỉ cần cô bị6 thương, bất kể là cô đã làm chuyện xấu gì, anh cũng sẽ quên hết mà chỉ lo xử lý vết thương cho cô.
Trước ánh mắt trêu đùa của anh, Dịch Tiểu Linh mới nhớ là mình lại quên che mũi.
Nhất định là anh đã biết tỏng vừa rồi cô giả vờ đau.
Anh không hề5 biết, đôi khi sợ bị anh mắng, cô sẽ lén véo đỏ đầu gối hoặc cánh tay của mình để giả vờ như bị ngã, sau đó sẽ bắt đầu giả vờ khóc lóc đáng thương khi trông thấy anh.
Lần nào cũng bách phát bách trúng!
Đau lắm à?
Nghiêm Thư Hãn lườm cô và hỏi.
Cô xem đi xem lại nhiều lần...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.