Chương 2038: Anh ở ngay sát vách (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 569 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Đến khi cô xem hết tài liệu thì đã gần mười một giờ...
Đã muộn thế này, chắc Nghiêm Thư Hãn đã ngủ rồi nhỉ? Dịch Tiểu Linh ôm tất cả tài liệ8u đi sang phòng sách.
Anh chau mày, đang định đứng dậy thì thoáng thấy một cái đầu nhỏ thò vào từ bên ngoài.
Dịch Tiểu Linh mở cửa phòng sách ra, ôm tài liệu mà anh bảo cô xem dè dặt đi vào.
Em đã xem hết rồi, nhưng có nhiều chỗ em vẫn chưa hiểu lắm.
Bây giờ đã muộn lắm rồi, hay là anh nghỉ ngơi trước đi, ngày mai em sẽ hỏi lại anh.
Đáp lại Dịch Tiểu Linh là sự im lặng.
Không cần, không cần đâu, em đứng được rồi, đứng sẽ nghe rõ hơn!
Ngay khi nhìn thấy cái ghế là trong đầu Dịch Tiểu Linh liền ngập tràn hình ảnh anh kề sát tại cô mà nói chuyện.
Giờ mà như thế nữa, cô lo không những cô sẽ đỏ mặt mà rất có thể còn chảy máu mũi...
Khi đi ngang qua phòng của anh, cô dừng lại áp tại lên cửa nghe ngóng chốc lát, chắc chắn rằng anh vẫn chưa về phòng 3mình, cô mới tiếp tục đi đến phòng sách.
Trong phòng sách, đèn vẫn sáng trưng.
Nghiêm Thư Hãn cầm lấy tài liệu, đưa tay lật hai trang, nhìn thấy giấy note đáng ngờ mà cô kẹp trong mỗi tài liệu, anh dùng ngón tay thon dài cầm lên rồi đọc lướt qua.
Ngay sau đó, anh đứng dậy, để cô ngồi vào chỗ của mình.
Anh đã khuya chưa ngủ là đang chờ cô thật sao? Thật ra anh không cần phải thế này, họ cũng không có thù oán gì, buồn ngủ thì đi ngủ đi, ở lại đây chờ soi lỗi của cô thì quá không thân thiết rồi.
Em còn ngây ra đó làm gì, lại đây.
Nghiêm Thư Hãn ngoắc cô lại.
Anh để một tay lên bàn, đè lên 6bản báo cáo.
Nghe thấy tiếng bước chân lại gần phòng sách, anh như báo săn ẩn nấp bên trong, mở choàng mắt, giả vờ đang xem báo cáo.
Cốc cốc!
Cửa phòng vang lên tiếng gõ.
Vào đi.
Mắt Nghiêm Thư Hãn lóe lên, hờ hững cất giọng.
Một giây sau, liền thấy cửa phòng sách bị đẩy ra, nhưng anh chờ hơn ba giây cũng không thấy ai xuất hiện.
Đã trễ thế này mà anh vẫn còn làm việc à, hay là ngày mai em lại đến nhờ anh chỉ dạy nhé?
Nếu em xem nhanh một chút, đáng ra anh đã không cần làm việc đến tận bây giờ.
Nghiêm Thư Hãn lườm cô rồi lạnh lùng nói.
Dịch Tiểu Linh:
...
Sắc mặt của Dịch Tiểu Linh như đang bước lên đoạn đầu đài.
Cô bước một cách máy móc đến chỗ của Nghiêm Thư Hãn và bỏ hết tài liệu trên tay xuống.
Cách bố trí phòng thông suốt, dù ở trong bóng tối cũ9ng bao phủ một lớp ánh sáng như ban ngày.
Nghiêm Thư Hãn dựa lưng vào ghế, đôi mắt đen láy nhắm hờ.
Vì lý do an toàn, cô vẫn nên đứng thì hơn, Đứng thì có thể cách xa anh một chút,
Tùy em.
Nghiêm Thư Hãn nhìn cô, dường như hiểu được cô đang nghĩ gì, anh khẽ nhếch môi rồi chậm rãi nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.