Chương 2040: Anh ở ngay sát vách (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 572 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Anh rảo bước vào phòng, đi đến bên giường và nhìn cô ngủ.
Hình như cô lạ chỗ, thỉnh thoảng cựa mình một cái, giống như là cảm th8ấy khó chịu ở đâu đó vậy.
Anh nhớ có một lần, cô tới không đúng lúc, anh vừa rời khỏi trang viên để đến công ty giải quyết một việ5c đột xuất.
Cô ở một mình trong trang viên chờ cả ngày cũng không thấy anh về.
Thời gian như quay ngược về thời điểm mỗi lầ9n cô lén đến trang viên nhà họ Nghiêm tìm anh, cuối cùng ngủ ở bên cạnh anh.
Lúc đó, trong lòng cô chỉ có anh, nguyện đắc tội v6ới cả thế giới vì anh.
Ánh mắt của Nghiêm Thư Hãn rơi xuống chiếc gối cô đang ôm, mắt anh lóe lên, đưa tay lấy cái gối ấy ra3 và đặt bên cạnh gối của cô.
Anh ngồi xuống bên cạnh cô, lặng yên nhìn cô.
Anh không ngừng siết chặt vòng tay đang ôm cô, chỉ muốn khám cô vào cơ thể mình, đi đâu cũng mang theo.
Hôm đó, Dịch Tiểu Linh giống như bị hoảng sợ, lúc ăn cơm cũng nhất định đòi anh phải ôm.
Dù anh không có ở nhà, nhưng Dịch Tiểu Linh là cô Cả nhà họ Dịch, người trong trang viên nhà họ Nghiêm sẽ không có ai dám ngược đãi cô, không cho cô ăn cơm.
Cậu Cả, cô Dịch đợi cậu cả ngày, tôi bảo cô ấy ăn cơm nhưng cô ấy biết cậu còn chưa ăn tối nên nhất định phải chờ cậu về ăn cùng.
Quản gia đứng bên cạnh nhỏ giọng nói.
Em đừng khóc, là lỗi của anh, đều là anh không tốt.
Anh không biết hôm nay em sang nhà anh, nếu anh biết, anh sẽ không đi đâu hết...
Lúc ấy, anh đau lòng dỗ dành cố khi thấy dáng vẻ chực khóc nhưng vẫn cố nén nước mắt của cô.
Mãi cho đến sáng hôm sau, Dịch Hải Âm phát hiện cô mất tích mới tới tận nhà đưa cô về.
Từ đó về sau, Dịch Hải Âm càng đề phòng anh kỹ hơn.
Chập tối, anh nhận được tin liền vội vàng về nhà thì thấy cô đang ngồi trên bậc tam cấp bên ngoài phòng khách chờ anh.
Vừa nhìn thấy anh, cô lập tức chạy tới ôm chầm lấy anh, rơm rớm nước mắt và đấm vào ngực anh.
Em đói quá...
Nghe thấy anh xin lỗi, cô ngừng đảm anh, một giây sau lại ôm chặt lấy anh nói lí nhí.
Lúc này anh liền ngây người.
Nghe vậy, Nghiêm Thư Hãn giật mình, không dám tin mà cúi đầu nhìn cô gái đang vùi trong lòng mình.
Một dòng nước ấm lặng lẽ len lỏi trong lòng, sau đó chảy qua tim anh.
Cả ngày không ngủ, vừa ăn no là cô bắt đầu mệt rã rời, nhưng làm cách nào cũng không chịu ngủ, cứ nắm lấy góc áo của anh, như sợ rằng cô mà ngủ là anh sẽ biến mất.
Hôm ấy, cô ở lại trang viên nhà họ Nghiêm, ngủ ở trong phòng anh, nắm lấy áo anh cả đêm.
Mỗi ngày trước khi đi ngủ, ông đều đến phòng của Dịch Tiểu Linh để kiểm tra một lần, để tránh cho công chúa nhỏ của ông lại lén lút qua đêm ở chỗ Nghiêm Thư Hãn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.