Chương 2050: Vả mặt! thế nào mới là thiên tài thực sự? (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 564 chữ
- 2022-02-18 03:37:24
Đầu tiên, ông nhìn cô và nói:
Bạn này là Dịch Tiểu Linh.
Sau đó, ông lại dời mắt sang Nghiêm Thư Hãn đang đứng bên cạnh Dịch T8iểu Linh,
Bạn này là Hạ Hãn, tuy họ vào học muộn hơn các em, nhưng sau này mọi người đều là bạn cùng lớp, phải giúp đỡ lẫn nha3u nhé.
Giảng viên còn chưa nói xong, Dịch Tiểu Linh đã ngớ ra.
Cô ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn sang chàng trai b9ên cạnh.
Tuy nhiên, Nghiêm Thư Hãn không nhìn cô, mà hơi khom người với giảng viên rồi rảo bước đi về phía chỗ ngồi, để sách vở lên bàn và ngồi xuống.
Động tác của anh đẹp trai đến mức khiến người ta muốn hét lên.
Sinh viên nữ trong lớp không kìm được mà nhìn anh đắm đuối.
Hơn nữa còn đổi tên...
Rào rào...
Trong phòng học đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay chào đón, cắt ngang dòng suy nghĩ của Dịch Tiểu Linh.
Cô vừa ngẩng đầu, giảng viên đã chỉ vào chỗ trống gần nhất.
Vừa rồi, khi mới nhìn thấy Nghiêm Thư Hãn, cô đã cảm thấy mình đang nằm mơ, nhất định là cô chưa tỉnh ngủ mới 6có chuyện đi học cũng gặp phải anh, Mãi đến khi cô đứng bên cạnh anh, mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người anh khiến cô kh5ông thể phớt lờ.
Nhưng một giây sau, nghe thấy lời giới thiệu của giảng viên, cô lại ngẩn ra.
Sao Nghiêm Thư Hãn lại cần phải đi học bồi dưỡng? Năng lực của anh đi làm thầy giáo cũng dư sức.
Nghiêm Thư Hãn thong dong nhíu mày, nhìn thẳng vào Dịch Tiểu Linh đang đứng ngây người trên bục giảng.
Bạn Dịch, bạn còn vấn đề gì không?
Giảng viên thấy Dịch Tiểu Linh đứng đực ra thì lên tiếng hỏi thăm.
Dạ không ạ.
Dịch Tiểu Linh chợt lấy lại tinh thần, vội vàng ôm sách chạy về phía Nghiêm Thư Hãn, ngồi vào chỗ trống duy nhất bên cạnh anh.
Được rồi, hai bạn học mới, trước mắt hai em cứ ngồi ở chỗ đó nhé, khi nào tan học thì mượn các bạn khác vở ghi bài học của hai ngày nay.
Nếu có gì không hiểu, hai em có thể tới hỏi tôi.
Dịch Tiểu Linh nhìn về hướng giảng viên chỉ, nơi đó vừa khéo còn đúng hai ghế trống, cô phải ngồi bên cạnh Nghiêm Thư Hãn.
Cô vô thức quay đầu nhìn sang Nghiêm Thư Hãn.
Chỗ ngồi của hai người liền kề nhau, không biết có cố ý hay không mà anh hơi nghiêng người về phía cô, khoảng cách giữa họ càng trở nên gần hơn.
Gần đến nỗi cô có thể nghe thấy tiếng hít thở của Nghiêm Thư Hãn, trong lòng không khỏi bối rối.
Rõ ràng là anh không hề phát điện, nhưng cô lại cảm thấy như mình đang bị trêu đùa...
Cô phải trấn tĩnh, phải trấn tĩnh! Giảng viên đang giảng bài trên bục, cô không thể nói chuyện, chỉ có thể giở vở ra, viết một câu lên đấy và đẩy đến trước mặt Nghiêm Thư Hãn.
Nghiêm Thư Hãn dùng một tay chống đầu, trông anh như đang nhàm chán nhìn về phía trước, nhưng thật ra lại thu hết hành động của cô vào mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.