Chương 2131: Điều tra quá khứ của cô! (28)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 524 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Tại sao lại đưa em tới đây? Chúng ta đổi nơi khác được không?
Dịch Tiểu Linh xoay người muốn đi, Nghiêm Thư Hãn lại nhanh hơn cô một bư8ớc, anh đặt ly rượu xuống, đứng dậy khỏi xô pha, bước một bước dài tới trước mặt cô.
Động tác nhanh nhẹn, như một con báo săn đa3ng rình mồi, chặn trước lối đi của Dịch Tiểu Linh.
Vì sao không dám tới đây? Là sợ tức cảnh sinh tình hay là sợ nhớ tới em đã t9ừng hứa với anh điều gì ở nơi này?
Hai tay Nghiêm Thư Hãn đặt lên vai cô, ép cô ngẩng đầu nhìn mình.
Anh khẽ mím môi, kéo Dịch Tiểu Linh đi về phía trước, đi thẳng tới sát mép đài, ngồi xuống.
Dịch Tiểu Linh bị anh kéo đi, chỉ có thể ngồi theo.
Nhìn tay Nghiêm Thư Hãn đang tìm kiếm gì đó trên lan can đài quan sát.
Một giây sau, siết chặt cổ6 tay cô, kéo cô đi tới đài quan sát bên ngoài căn phòng.
Trong trang viên có một khu đất cao.
Chuyên dùng để xây dựng mộ5t đời ngắm hoa, đứng ở trên đó có thể thu vào tầm mắt cảnh sắc biển hoa tươi đẹp nhất của trang viên.
Những lời hứa trước đây, trong mắt em, không đáng giá như vậy sao?
Nghiêm Thư Hãn buông tay,lùi về sau một bước, cười lạnh nhìn cô.
Em không...
Em có.
Nghiêm Thư Hãn cắt ngang lời giải thích của cô, đưa mắt nhìn về phía xa.
Toàn thân đều là vẻ mất mát sâu đậm.
Đã nhiều năm như vậy trôi qua, những vết tích đó cũng biến mất rồi...
Dịch Tiểu Linh cắn môi, khẽ nói một câu.
Cô dứt lời, Nghiêm Thư Hãn quay đầu, cau mày, trừng mắt nhìn cô.
Sau đó vẫn cố chấp tìm kiếm.
Trên đài gió lồng lộng.
Góc áo sơ mi trắng của Nghiêm Thư Hãn tươi sáng trong gió.
Tóc ngắn đen tuyền bay tán loạn trên trán, phác họa lên vẻ tà mị.
Trang viên đã được tu sửa, có lẽ lan can được em khắc chữ lên khi đó cũng đã bị thay hết rồi.
Dịch Tiểu Linh thấy anh vẫn đang tìm kiếm, lại nhịn không được lên tiếng.
Lần này, Nghiêm Thư Hãn lôi cô đứng dậy, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Nếu em đã biết, tại sao lại để người khác thay?
Em đã quên khi còn bé em từng nhận sính lễ của anh, nói sau này lớn lên sẽ chỉ thích một mình anh.
Lần đầu tiên hẹn hò của chúng ta chính là ở chỗ này, em lén chạy ra ngoài, cùng anh ngắm sao suốt một đêm ở đây, em từng ước nguyện với sao băng, không chỉ kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa, đều phải ở bên anh.
Em sợ sao băng rơi quá nhanh, không nhớ được nguyện vọng của em, em còn dùng dao khắc tâm nguyện lên lan can.
Môi mỏng khẽ mở, nói từng chữ một.
Khi đó cô giống như một yêu tinh nhỏ.
Nói là làm liền.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.