• 7,730

Chương 2159: Phong thư thần bí (11)


Nói cho cô biết, cho dù chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ ở bên cô.

Nhưng người không thể xuất hiện trước mặt cô nhất vào 8lúc này lại chính là anh.

Anh không muốn kích thích cô...
Có thể, Ti5ểu Linh vĩnh viễn cũng không có cách nào đối mặt với con...
Nhan Linh cố nén đau lòng, nói cho hết lời.
Năm xưa bà đã trải qua chuyện tương tự, cảm nhận rõ nhất cảm giác có thể nhìn thấy người mình yêu nhưng không cách nào đến gần.
Không phải một câu không để bụng của đối phương là có thể buông xuống.

Dì và chú sẽ đi ngay bây giờ, chuyện ảnh chụp, nh3à họ Dịch sẽ chung tay điều tra với con, nhưng mà Hãn Hãn, con đã suy nghĩ kỹ chưa?
Nhan Linh không vội vàng rời đi mà chỉ 9nhìn Nghiêm Thư Hãn, dùng ánh mắt dò hỏi.

Chuyện Tiểu Linh gặp phải, nếu con không thể chấp nhận, dì sẽ không trách6 con.
Thế nhưng, nếu con vẫn khăng khăng muốn tiếp tục với con bé, con đường này sẽ rất gian nan.
Anh nhìn Nhan Linh chăm chú, cúi người trước bọn họ rồi mới xoay người rời đi.
Ra khỏi biệt thự nhà họ Dịch, Nghiêm Thư Hãn không đi ngay.
Anh ngồi trong xe một mình, lấy thuốc lá ra, vài lần muốn châm, nhưng ngón tay run rẩy, không cách nào bật được lửa.
Nhưng bà may mắn ở chỗ, người đó là Dịch Hải Âm, bằng không bà cũng không thể thoát ra khỏi bóng tối.
Càng yêu thì càng không cách nào đối mặt.
Nhất là khi Nghiêm Thư Hãn và Dịch Tiểu Linh còn là thanh mai trúc mã, tình cảm thuần khiết như một trang giấy trắng, giờ đây đột nhiên bị người ta vẽ lên một nét đậm, nét vẽ này đã định trước sẽ trở thành rào cản mà hai người suốt đời không vượt qua được.
Không chỉ Dịch Tiểu Linh, mà ngay cả Nghiêm Thư Hãn cũng không thể dễ dàng đối mặt.

Con chỉ cần Tiểu Linh.
Ngoại cô ấy ra, không cần ai khác.
Nghiêm Thư Hãn lên tiếng khẳng định.
Cuối cùng, anh nghiền điếu thuốc thành một đống vụn, đấm mạnh vào tay lái.

Đôi mắt đen thẳm như hồ sâu không ngừng dấy lên sóng lớn, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh đến đáng sợ.

Trong đầu không ngừng hiện ra cảnh tượng một năm trước, anh đi công tác, cô nằng nặc đòi theo tới tận sân bay tiễn anh.


Chồng bé nhỏ ơi, em có một tin tốt và một tin xấu muốn nói cho anh, anh muốn nghe cái nào trước?
Suốt dọc đường đi, cô cứ dụi dụi trong lòng anh, mượn cớ anh phải đi chừng mấy ngày mà đòi an ủi, thỉnh thoảng hôn trộm anh một cái xem như bồi thường.

Lúc xe tới gần sân bay, cô đột nhiên ngẩng đầu từ lồng ngực anh, cười híp mắt hỏi anh.


Tin tốt.
Ánh mắt Nghiêm Thư Hãn lóe lên, nói mà không chút nghĩ ngợi.

Anh nhìn bé con giảo hoạt trong lòng, cưng chiều vuốt tóc cô, đầu ngón tay quấn lấy lọn tóc mềm mại của cô, quấn thành một vòng rồi lại thả ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.