Chương 2172: Đánh cược! (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 670 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
Xe cộ ngoài cửa sổ đông nghìn nghịt, quanh cảnh đường phố không ngừng lùi về phía sau.
Dịch Tiểu Linh ngồi ở ghế phụ vẫn luôn d8uy trì một tư thế suốt đường đi, thậm chí còn không nhúc nhích lấy một cái.
Thế nhưng Nghiêm Thư Hãn rất thông minh, làm sao anh có thể không phát hiện ra ý đồ của cô, thế là cô nhanh chóng bị phạt một trận...
Cái mông nhỏ bị đánh làm tâm trạng của cô không tốt, cô còn phồng má nằm trên bàn và mở to mắt nhìn anh.
Về sau, cô phát hiện mỗi lần mình có câu hỏi thì anh sẽ vươn tay xoa đầu cô, đồng thời kiên nhẫn chỉ dạy cho cô.
Sau khi phát hiện ra bí mật nhỏ này, cô cố ý tìm rất nhiều câu hỏi để hỏi anh thường xuyên nhằm thu hút sự chú ý của anh.
Cô không ngờ, Nghiêm Thư Hãn lại đột ngột kéo mình lên xe và đích thân đưa về nhà.
Mạnh5 Lương Phong là chồng của Văn Vũ Giai, thế nhưng khi biết chuyện Văn Vũ Giai bị người khác làm nhục, cũng biết đó không phải là lỗi của cô ấy rồi mà anh ta vẫn để bụng đến nỗi không thể đối mặt được.
Dịch Tiểu Linh, nếu em cứ tiếp tục nhìn chằm chằm anh bằng ánh mắt đó thì anh sẽ ăn em đấy.
Lúc đó, anh khẽ hé đôi môi mỏng thốt ra từng chữ một.
..
Cô lập tức ngây người, sửng sốt vài giây mới lấy lại tinh thần.
Dịch Tiểu Linh, nếu em tiếp tục nhìn chằm chằm anh bằng ánh mắt đó thì anh sẽ ăn em đấy.
Trước đây, chuyện cô thích làm nhất là quấn quýt bên anh.
Anh ở biệt thự nhà họ Nghiệm thì cô sẽ chạy đến biệt thự nhà họ Nghiêm.
Còn chưa chờ cô biến ý tưởng thành hành động, Nghiêm Thư Hãn đang xử lý tài liệu bỗng quay đầu về phía cô.
Đôi con ngươi đen sâu thẳm lóe lên ánh sáng mê hoặc, hơn nữa bây giờ nó đang chăm chú nhìn vào cô.
Dịch Tiểu Linh vốn định dỗi với anh, nhưng cô mới nhìn gương mặt đẹp trai của anh một lát mà đã mê mẩn đến quên mất rằng mình còn đang tức giận.
Không chỉ vậy, cô còn thầm nghĩ nên hôn trộm anh như thế nào nhân lúc anh không chú ý nữa.
Anh xử lý tài liệu trong phòng làm việc thì cô sẽ mang một chiếc ghế đến ngồi làm bài tập cạnh anh.
Nếu gặp chỗ không biết, cô sẽ lấy bút chọt chọt bờ vai của anh và xin được chỉ bảo với vẻ đáng thương.
Cô đờ đẫn nhìn về phía trước như thầy tu ngồi thiề3n vậy.
Cô khẽ liếc qua góc nghiêng đẹp hoàn mỹ của Nghiêm Thư Hãn bằng khóe mắt nhưng một giây sau lại nhanh chóng quay đầu ra9 cửa sổ.
Anh ở công ty thì cô sẽ theo đến công ty.
Anh đang họp thì cô sẽ ngồi trong phòng giám sát xem dáng vẻ ngồi họp của anh.
Đôi tay cô nắm chặt thành quả đấm, môi mím lại mà không dám nói câu nào.
Lòng bàn tay vẫn còn vương cảm giác 6tê dại từ cái nắm tay của anh.
Còn Nghiêm Thư Hãn thì sao? Rõ ràng anh đã thấy số hình đó, tức là anh cũng đã biết chuyện cô từng bị bắt cóc vào một năm trước.
Người thông minh như anh nhất định đã đoán ra mọi chuyện, lẽ nào anh không để bụng sao? Hay là anh thông cảm cho cô nên mới tốt bụng đưa cô về nhà? Nhưng Nghiêm Thư Hãn có biết, thứ cô không thể đối mặt nhất chính là sự thông cảm của anh...
Ngay sau đó, cô nhào vào lòng anh, tay vòng qua cổ anh và chủ động chu đôi môi đỏ mọng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.