• 7,764

Chương 2201: Kẻ đứng đằng sau (3)


Cô thật sự buồn ngủ, có Nghiêm Thư Hãn ở bên cạnh, cô nhanh chóng thiếp đi, trong mơ màng, hình như có người gọi tên cô, sau đó hôn cô m8ột cái.

Không đúng, là hai cái...
Ừm!
Dịch Tiểu Linh vừa định kêu lên thành tiếng thì môi đã bị lấp kín.
Nụ hôn của anh tới quá đột ngột, cũng quá ngang ngược, căn bản không cho cô cơ hội tự tuyệt.
Không gian trong phòng như bỗng chốc đông cứng lại.
Thân thể cao ngất của Nghiêm Thư Hãn ngồi dại ra trên giường, cơ thể vẫn duy trì tư thế vừa rồi, không hề nhúc nhích, như biến thành một bức tượng.
Dịch Tiểu Linh muốn hé mắt ra nhìn, nhưng thực sự quá mệt nhọc.
Ngay khi cô đ3ang chuẩn bị thả mình chìm vào mộng đẹp thì chợt phát hiện gối ôm trong lòng càng lúc càng nóng...
Gối ôm của cô còn có thể ấm 9lên sao?
Nóng...
Dịch Tiểu Linh mơ mơ màng màng thì thầm một tiếng, nghĩ đến gì đó, chợt bừng tỉnh giấc, đưa tay sờ lên trán Nghiêm T6hư Hãn.

Có phải anh phát sốt rồi không?
Cô vừa dứt lời, đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của người đàn ông này, cô bỗng nhận5 ra không ổn ở chỗ nào.
Sau đó cô cúi đầu, mới phát hiện cúc áo của mình đã bung ra từ lúc nào, cổ áo mở ra hơn phân nửa, nửa hở nửa kín là mê hoặc lòng người nhất...

A...

Anh Hãn, anh nghe em nói...

Anh không muốn nghe.

Không phải, em muốn nói cho anh biết...

Có lời gì cũng để lát nữa hẵng nói.
Nghiêm Thư Hãn vừa chuẩn bị cởi quần áo Dịch Tiểu Linh thì cô đã kịp hoàn hồn, ngồi bật dậy trên giường, bật thốt lên.

Hôm nay là kỳ kinh nguyệt của em!

Nụ hôn của anh rất ngang ngược cũng rất dịu dàng, thâm nhập từng tấc, không cho cô một chút cơ hội để cự tuyệt.
Nhiệt độ trong phòng liên tục tăng lên, ngay khi hết thảy sắp không khống chế được nữa, cuối cùng Dịch Tiểu Linh cũng tìm được cơ hội để thở dốc.
Bọn họ nhất định sẽ ở bên nhau, đi đến bước cuối cùng sớm một chút hay muộn một chút không có gì khác nhau.

Tiểu Linh...
Nghiêm Thư Hãn dịu dàng gọi tên cô, ngón tay thon dài mơn trớn gương mặt cô, cho cô đầy đủ thời gian để phản ứng lại:
Đừng sợ, anh sẽ không làm em tổn thương.

Không phải, em...
Dịch Tiểu Linh nhăn mặt, muốn nói gì đó, những lời còn chưa kịp bật ra khỏi miệng thì sự cự tuyệt của cô đã bị Nghiêm Thư Hãn ngăn lại.
Toàn thân đều tỏa ra hơi thở cướp đoạt.
Anh không muốn đợi thêm nữa, cảm giác không chân thật như có thể đánh mất cô bất cứ lúc nào luôn thách thức thần kinh của anh từng giây từng phút.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.