• 7,730

Chương 2245: Cô chấp nhận lên tiếng! (22)


Dịch Tiểu Linh buông tay, tự đi vào trong, vừa vào phòng khách đã định lên lầu.


Cô Dịch, cô chủ chúng tôi đang chờ 8cô ở trong phòng ăn, còn có...
Quản gia còn chưa nhắc nhở xong thì Dịch Tiểu Linh đã xoay người, vui vẻ lao tới phòng ăn. 3


Mạt Mạt, tớ tới rồi...
.
Đây là...
bữa ăn gia đình? Suy nghĩ này mới vừa hiện lên trong đầu Dịch Tiểu Linh, Nghiêm Thư Hãn đã đi tới phía sau cô, đưa tay ôm lấy vai cô bước vào trong.
Giọng nói trầm thấp như đàn violin của anh vang lên bên tai cô.

Hôm nay là buổi sum họp gia đình hằng tháng, ngoại trừ bàn bạc việc cưới hỏi của Mạt Mạt ra thì còn có hôn sự của chúng ta nữa.
Dịch Tiểu Linh:
...
Lúc tới, anh chỉ nói với cô là ăn bữa cơm thôi chứ nào có nhắc gì đến vấn đề này.
Anh cố ý!

Cháu chào ông ngoại bà ngoại, chào chú Nghiêm, chào dì...
Dịch Tiểu Linh hoàn hồn, ngoan ngoãn chào hỏi người lớn trong phòng ăn.
Cô vọt vào phòng ăn, vừa nhìn thấy người ngồi bên trong thì lập tức sững sờ.
9
Cô đứng như hóa đá trước cửa phòng ăn, toàn thân thẳng tắp như bị bó thạch cao, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Hoa và Dương 6Mộc Nhã ít khi xuất hiện đang ngồi bên bàn cơm.
Hai người ngồi ở vị trí đầu cũng là Nghiêm Thừa Trì và Hạ Trường Du5yệt vốn trăm công nghìn việc, liên tục ra nước ngoài như ăn cơm bữa.
Sau đó là Bạch Thần Á và Nghiêm Thư Mạt, ngay cả Dương Thư Trần mọi khi vừa gặp là trốn, giờ cũng đang ngồi đàng hoàng ở vị trí sau cùng...

Tiểu Linh, sao lại tới muộn như vậy, ngồi bên cạnh bà ngoại, để bà nhìn con một chút nào.
Vừa thấy Dịch Tiểu Linh, Dương Mộc Nhã liền đứng dậy khỏi ghế, vẫy tay gọi cô.
Dương Mộc Nhã rất thích trẻ con, năm xưa không thể tự mình chăm sóc Hạ Trường Duyệt trưởng thành nên đó vẫn luôn là điều tiếc nuối trong lòng bà.
Cho nên dù là Nghiêm Mạt Mạt, cháu gái ruột của mình, hay là Dịch Tiểu Linh bà cũng đều cực kỳ yêu thương.

Bà ngoại.
Từ nhỏ Dịch Tiểu Linh vốn đã thông minh, biết Dương Mộc Nhã thương mình, cho nên trước mặt bà cô chẳng khác nào một đứa trẻ, chẳng lo lắng bất cứ điều gì, chỉ biết làm nũng.
Vừa nghe thấy Dương Mộc Nhã vươn tay về phía mình, cô lập tức chạy tới, ôm chầm lấy bà.

Đều tại anh Hãn xấu xa, anh ấy không nói cho cháu biết bà ngoại tới đây, nếu không cháu đã mang quà đến cho bà rồi.
Dịch Tiểu Linh nói xong còn quay đầu hung hăng trợn mắt với Nghiêm Thư Hãn.
Đừng tưởng anh không nói thì cô không biết là anh cố ý.

Chắc là sợ cô biết đây là buổi họp mặt gia đình, sẽ chuồn êm cho nên anh mới không hé răng nửa lời.

Gian trá! Xảo quyệt! Anh bất nhân thì đừng trách cô bất nghĩa, cô cố ý tố cáo anh đấy.

Dù sao, dù là ở nhà họ Nghiệm hay nhà họ Dịch thì địa vị của con gái vẫn luôn cao hơn con trai, sẽ không có ai bênh Nghiêm Thư Hãn.


Bà ngoại không cần quà, hôm nay bà tới đây là để gặp cháu dâu của bà.

Một năm không gặp lại xinh đẹp hơn rồi, bà thấy không cần đính hôn nữa đâu, cứ kết hôn luôn đi, chứ đợi thêm hai năm nữa, cháu sẽ bị người ta bắt đi mất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.