Chương 227: Đợi một người khác xuất hiện (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 587 chữ
- 2022-02-06 12:48:01
Hạ Trường Duyệt nuốt ực ngụm nước miếng, trơ mặt lên tiếng,
Anh đến bao lâu rồi?
Những lời ban nãy cố nói, anh đều nghe cả rồi sao?
Ng8hiêm Thừa Trì, câu nói đó của tôi không có ý gì đâu, chỉ là tôi.
Chỉ muốn phàn nàn là con trai càng lúc càng giống anh mà thôi.
Nhưng cô chẳng thể thốt ra những lời này.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, hồi hộp nhìn anh.
Cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, quay người chạy một mạch xuống chân núi, chưa kịp thở thì đã nhìn thấy một chiếc xe dừng lại trước mặt mình.
Tim cô thắt lại, từ từ ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo dữ tợn của Nghiêm Thừa Tì, nhịp tim ngừng lại nửa nhịp.
Số điện thoại bạn đang gọi tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau..
Trong điện thoại vang lên đoạn hội thoại tự động.
Hạ Trường Duyệt cúp máy, lòng dạ nóng như lửa.
Người đàn ông cao ngạo này đến chết vẫn không thừa nhận, dáng vẻ của anh không được gọi là quái gở thì gọi là gì? Cũng may Hãn Hãn chỉ có diện mạo giống anh, còn tính cách thì hợp lòng người hơn anh rất nhiều.
Hän Hän...
Đôi mắt đen láy sâu thẳm của Nghiêm Thừa Trì quét qua gò má tái nhợt của cô, vầng trán ướt mồ hôi, đôi mắt gợi cảm hơi nheo lại.
Cô chạy gấp như vậy để xin lỗi anh sao? Anh lặng lẽ chờ mười mấy giây, không thấy cô có ý định lên tiếng, ánh mắt lại sa sầm.
Anh lạnh lùng đeo kính râm, kéo cửa sổ lên, chiếc xe thể thao như mũi tên rời cung, nhanh chóng lao bắn đi trước mặt cô.
Hạ Trường Duyệt nhìn chiếc xe của anh biến mất trước mắt mình, rất lâu vẫn không tỉnh táo nổi.
Bước chân của anh rất nhanh, thậm chí còn có phần gấp gáp, giống như sợ bản thân không đi thì thật sự không nhịn nổi mà bóp chết cô.
Anh không muốn để lại ấn tượng chỉ biết ức hiếp bắt nạt cô trước bia mộ của mẹ cô.
Lát sau, Nghiêm Thừa Trì đi tới tr9ước mặt cô, đưa tay đặt lên gáy cô, cụp mắt quan sát, nghiến răng nghiến lợi,
Chỉ là cái gì? Chính em cũng không tìm được cơ à?
Tôi x6in lỗi...
Liệu tôi có nên hỏi em, tôi quái gở đến mức độ nào mà đáng để em đi mách với mẹ em không?
Mắt Nghiêm Thừa Trì tối sầm lại, 5anh rít ra một câu từ kẽ răng, buông lỏng tay rồi xoay người rời đi.
Thân hình cao lớn thẳng tắp, bàn tay buông hai bên người siết chặt thành nắm đấm.
Sực nhớ đến con trai, trái tim Hạ Trường Duyệt lại nhói lên.
Cô nhớ xe của An Thần Húc đỗ ở chỗ ban nãy Nghiêm Thừa Trì đến, họ không gặp nhau sao? Hạ Trường Duyệt đang định chạy về phía trước thì di động bỗng vang lên.
Nhìn bóng lưng phẫn nộ bỏ đi của anh, Hạ Trường Duyệt đờ ra vài giây rồi mới đột ngột nhớ ra chuyện gì đó, vội vã lục di động từ trong túi ra, gọi cho An Thần Húc.
An Thần Húc mang theo Hãn Hãn đợi cô ở chân núi, lỡ chẳng may để Nghiêm Thừa Trì bắt gặp...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.