Chương 2297: Niềm vui bất ngờ (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 637 chữ
- 2022-02-19 03:34:22
Nhưng Tổng Giám đốc của chúng tôi có bảo tôi chuyển lời lại với ông Lâm rằng, có nhân ắt có quả, tự bản thân gây chuyện thì đừng hòng sống8 yên ổn.
Trợ lý truyền đạt lại đúng những gì mà Nghiêm Thư Hãn đã nói cho ông ta nghe, sau đó không đếm xỉa đến Tổng Giám đốc Lâm đang n3gày người ra nữa mà lướt qua ông ta và rời đi.
Trong văn phòng Tổng Giám đốc, thân hình rắn rỏi của Nghiêm Thư Hãn đứng trước cửa9 sổ kính sát sàn.
Tầm nhìn trên tầng cao nhất của Tập đoàn Nghiêm Thị rất rộng, đứng ở đây có thể nhìn bao quát toàn cảnh thành p6hố.
Dịch Tiểu Linh mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn anh, mặt mày cong cong làm nũng.
Vẫn chưa, anh đang đợi em mang đồ ăn đến cho anh đấy.
Vẻ mặt u ám của Nghiêm Thư Hãn trong phút chốc đã trở nên thoải mái vì sự xuất hiện của cô.
Anh ôm cô vào lòng bằng một tay rồi đi về phía bàn làm việc, ngồi xuống ghế và để cô ngồi trong vòng tay mình.
Sau lưng anh, trợ lý bước từ ngoài vào.
Tổng Giám đốc, ông Lâm vẫn đang đợi ở bên ngoài.
Có vẻ ông ấy sẽ khô5ng chịu rời đi ngay đâu.
Trợ lý bước vào văn Tổng Giám đốc lần cuối, đứng sau lưng Nghiêm Thư Hãn, nhìn bóng lưng cũng đã đứng suốt một ngày của anh và cung kính báo cáo.
Cậu nói xem, một người phải điên cuồng mất trí đến nhường nào mới có thể ra tay với một cô gái vô tội chỉ vì ham muốn ích kỷ của bản thân?
Thân hình trước cửa sổ khẽ nhúc nhích, Nghiêm Thư Hãn quay đầu lại nhìn trợ lý phía sau.
Nhà họ Lâm thật sự không nên thuê người để hủy hoại sự trong trắng của Dịch Tiểu Linh! Những thứ khác anh có thể nhịn, duy chỉ có Dịch Tiểu Linh là giới hạn cuối cùng của anh, không ai có thể đụng vào!
Cốc cốc!
Ngoài cửa văn phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ.
Vừa rồi em có gọi điện thoại cho thư ký, họ nói anh bận không có thời gian gặp khách.
Em nghĩ có thể anh phải tăng ca nên mang đồ ăn tới cho anh nè.
Anh đã ăn cơm chưa?
Nghiêm Thư Hãn khẽ ngẩng đầu nhìn sang thì thấy Dịch Tiểu Linh thò đầu vào từ bên ngoài, trên tay cô còn cầm theo hai hộp đồ ăn.
Nghiêm Thư Hãn thoáng ngẩn ra, một giây sau đã thấy cô chạy đến trước bàn làm việc của anh và đặt hộp cơm trên tay xuống.
Sau đó cô nhào về phía anh, thoáng cái đã lao vào vòng tay anh.
Tổng Giám đốc, đã buổi chiều rồi, ông Lâm vẫn ngồi trong phòng tiếp khách.
Tổng Giám đốc, ông Lâm đi rồi, nhưng trước khi đi ông ấy còn đặc biệt dặn dò thư ký là ngày mai ông ấy sẽ lại đến, bảo anh hãy dành ra chút thời gian gặp mặt ông ấy.
Ông ấy có chuyện quan trọng cần đích thân giải thích với anh.
Trợ lý vội lui ra ngoài.
Trong văn phòng Tổng Giám đốc rộng rãi chỉ còn lại hai người.
Nghiêm Thư Hãn nhìn hộp đồ ăn tinh xảo trước mặt, không khỏi nhướng mày:
Em làm đấy à?
Dịch Tiểu Linh cắn môi không đáp, chỉ vươn tay mở hộp đồ ăn ra.
Các món ăn tinh tế lần lượt được bày ra trước mặt.
Cô mang theo hai phần là để ăn cùng anh.
Chỉ có một món là do em làm thôi.
Anh ăn đi, nếu như đoán đúng, em sẽ nói cho anh biết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.