Chương 2390: Bàn chuyện cưới xin (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 629 chữ
- 2022-02-19 03:44:40
Sau khi nghĩ thông suốt, Dịch Tiểu Linh vội vàng muốn đi gặp Dịch Hải Âm, nhưng lúc đến trước của cô mới phát hiện cửa phòng khóa rồi, c8ô không đi được.
Ba!
Me!
Bây giờ nếu cô chống đối ba vì anh thì ba cô sẽ càng không thích anh...
Dịch Tiểu Linh ngồi xuống ban công, nhìn ánh mặt trời bên ngoài càng ngày càng nóng, trái tim như bị người ta bóp chặt vậy.
Cô chỉ ở đây phơi nắng một lát mà đã cảm thấy khó chịu, còn Nghiêm Thư Hãn đứng bên ngoài hơn một tiếng rồi...
Mặt anh đỏ ửng, trên trán toàn là mồ hôi.
Lớp áo sơ mi trắng của anh đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, dính chặt vào người.
Không cần hỏi cô cũng biết, bây giờ anh rất khó chịu.
Dịch Tiểu Linh cố gắng gõ cửa, nhưng ngoài cửa vẫn không có tiếng động nào.
Cô bị nhốt rồi.
Bọn họ muốn làm gì, vì sao lại không để cô ra ngoài?
Ba, mẹ, mọi người mở cửa đi!
Dịch Tiểu Linh vừa nghĩ đ9ến Nghiêm Thư Hãn còn đang đứng dưới lầu thì trong lòng nóng như lửa đốt.
Cô nhất định phải nhanh chóng giải thích rõ ràng với 6ba mẹ rằng tất cả những chuyện này đều không liên quan đến Nghiêm Thư Hãn.
Vừa nghĩ đến đây, Dịch Tiểu Linh càng không thể ngồi yên được nữa.
Rõ ràng họ cách nhau gần đến thế, vậy mà một câu cũng chẳng thể nói ra.
Cô không thể để anh đi, mà cũng không khuyên được.
Chắc chắn Dịch Hải Âm đang ở trong phòng khách, vả lại còn ở một nơi mà liếc mắt là có thể trông thấy anh.
Vì vậy anh mới không ngẩng đầu, thậm chí còn không đáp lại cô.
Ba cô nhốt cô lại là để ngược đãi Nghiêm Thư Hãn...
Nước mắt Dịch Tiểu Linh bỗng chảy xuống.
Cô nhìn anh một cái thật sâu rồi đứng dậy,rời ban công và đi vào phòng sách.
Cô biết, với lòng kiêu ngạo của anh thì người mà anh không muốn bị trông thấy trong bộ dạng này nhất chính là cô.
Dịch Tiểu Linh gọi một lúc thật lâu đến mức khăn cả cổ nhưng vẫn không có ai mở cửa.
Cô chần chừ vài giây, sau đó quay người chạy đến cửa sổ ngoài ban công, mở cửa ra và gọi Nghiêm Thư Hãn ở dưới lầu:
Anh Hãn, anh đừng đứng đó nữa! Anh đứng đó đã gần tiếng đồng hồ rồi, cứ tiếp tục như thế thì cơ thể anh không chịu nổi đâu!
.
Tầm mắt Nghiêm Thư Hãn vẫn nhìn thẳng phía trước, không hề ngẩng đầu lên.
Trước nay cô đều không quên trách nhiệm của mình, cô5 cố gắng như vậy cũng không hoàn toàn là vì Nghiêm Thư Hãn...
Bọn họ không thể đổ hết lên đầu anh chỉ vì cô thích anh được.
Làm vậy là không công bằng với anh ...
Anh không để ý đến cô...
Dịch Tiểu Linh cảm thấy lồng ngực mình đau nhói, đang định nói tiếp thì khóe mắt đột nhiên liếc thấy ngón tay anh hơi động đậy.
Chỉ là một động tác bình thường nhưng Dịch Tiểu Linh đã nhận ra ngay.
Vì vậy, cô không nhìn nữa.
Dù anh muốn làm gì, cô cũng nghe anh hết.
Cô nhớ lời dặn của anh, không chống đối với ba và cũng không cầu xin thay cho anh.
Cô chỉ cần tin lời anh nói, bọn họ nhất định sẽ được ở bên nhau...
Dịch Hải Âm ngồi trên sofa trong phòng khách, tách trà trước mặt tản ra hơi nóng khiến gương mặt ông chìm trong làn sương mờ ảo, khó mà nắm bắt được cảm xúc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.