Chương 2410: Viên mãn (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 756 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Nghe thấy rồi.
Nghiêm Thư Hãn dang tay ôm lấy cô, bàn tay to lớn xoa đầu cô đầy cưng chiều, không nhịn nổi bật cười khi8 nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của cô.
Cuối cùng bọn họ đã có thể quang minh chính đại ở bên nhau, thật tốt.
<3br>
Em muốn gọi điện cho Mạt Mạt, hai ngày nay chị ấy cứ luôn hỏi em, bảo em hết sức chú ý, khi nào bàn chuyện cưới hỏi 9của chúng ta thì phải lập tức báo cho chị ấy biết.
Như vừa nghĩ ra điều gì đó, Dịch Tiểu Linh ngẩng đầu từ trong lòng N6ghiêm Thư Hãn, vội vàng nói.
Cô vừa cúi đầu chuẩn bị tìm điện thoại di động thì chợt nghe có tiếng bước chân từ 5ngoài cửa truyền tới.
Không có gì đâu ạ, Mạt Mạt chỉ vui vẻ vì mình sắp có chị dâu mà thôi.
Bạch Thần Á vừa đưa tay kéo vợ chưa cưới của mình vào lòng vừa nói với vẻ cưng chiều.
Chỉ vì vậy mà các con không quay về thành phố Z nữa sao?
Hạ Trường Duyệt ngẩn người, kinh ngạc nhìn Bạch Thần Á.
Chuyện Bạch Thần Á muốn dẫn Mạt Mạt quay về nhà họ Bạch cần phải có sự cho phép của Nghiêm Thừa Trì rồi mới tính tiếp.
Không cần gọi đâu, bọn em tới rồi.
Bạch Thần Á mặc một bộ âu phục màu xám bạc, trên khuôn mặt tuấn tú hơi nâng lên là nụ cười nhẹ nhàng.
Tay anh đang dắt theo Nghiêm Thư Mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.
Ba mẹ, chú Dịch.
Nghiêm Thư Mặt sau lưng anh ló đầu ra, cười híp mắt chào người lớn trong nhà.
Mạt Mạt, không phải hôm nay hai đứa phải quay về thành phố Z sao?
Hạ Trường Duyệt thấy con gái cưng của mình thì vừa vui mừng vừa bất ngờ.
Hôm qua Nghiêm Thư Mạt mới thông báo hôm nay phải theo Bạch Thần Á về nhà họ Bạch một chuyến.
Bọn con đã định về rồi nhưng vừa nghe nói chủ Dịch đồng ý cho Tiểu Linh kết hôn với anh con, bọn con vui quá chạy tới đây luôn.
Nghiêm Thư Mạt là người không biết giữ mồm giữ miệng, vừa nghe Hạ Trường Duyệt hỏi đã buột miệng nói ra hết.
Về lý mà nói thì anh phải nóng lòng đưa người về mới đúng.
Sao lúc này lại chủ động quay ngược về đây? Việc này không giống tác phong của Bạch Thần Á.
Chuyện về nhà có thể hoãn lại một hai ngày, con và Mạt Mạt đều có chuyện muốn nói với bác trai.
Bạch Thần Á đổi đề tài, bình tĩnh mở miệng.
Mạt Mạt, con định nói gì, sao lại không nói nữa?
Hạ Trường Duyệt nghi hoặc nhìn con gái mình rồi gặng hỏi.
Nghe bà hỏi vậy, cơ thể Nghiêm Thư Mặt bỗng cứng đờ.
Cô muốn nói lại thôi, chỉ có thể không ngừng nháy mắt cầu cứu Bạch Thần Á để anh đỡ lời thay.
Cô vừa định nói thêm gì đó thì cánh tay của Bạch Thần Á đang vòng qua ôm eo cô đột nhiên dùng sức siết chặt một cái.
A!
Nghiêm Thư Mạt bị nhéo đau chợt kêu lên một tiếng, sau đó cô quay đầu nhìn Bạch Thần Á.
Khi đối diện với ánh mắt anh, cô mới ý thức được mình vừa nói cái gì, hai tay vội che miệng lại.
Giọng điệu của anh không có gì khác thường nhưng trong ánh mắt lộ rõ niềm vui sướng.
Cuối cùng Nghiêm Thư Hãn và Dịch Tiểu Linh cũng đã tu thành chính quả, như vậy có phải anh và Mạt Mạt cũng có thể kết hôn rồi đúng không? Anh đã đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được tới ngày này, vì thế anh không muốn chần chừ một giây nào nữa!
Chuyện gì mà gấp gáp như vậy, không thể chờ một hai ngày được à?
Không đợi Nghiêm Thừa Trì lên tiếng, Hạ Trường Duyệt đã tò mò hỏi.
Trong ấn tượng của bà, Bạch Thần Á không phải người nóng nảy hấp tấp, sao hôm nay lại có vẻ có nhiều tâm sự như vậy, mà ngay cả Mạt Mạt cũng nghiêm túc hơn ngày thường.
Bà vừa nhìn hai người này là đã cảm thấy có gì đó là lạ, hơn nữa lúc này hai đứa lại nói có việc muốn bàn bạc với Nghiêm Thừa Trì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.