Chương 2418: Viên mãn (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 631 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Một nơi không ai tìm thấy?
Đám cưới của anh trai cô phải làm sao bây giờ? Nghiêm Thư Mạt vừa định nói gì đó thì môi Bạch Thần 8Á đã áp tới gần, đáp nhẹ một cái lên đôi môi anh đào của cô.
Trong lúc Dương Thư Trần còn đang sững người thì một bàn tay lại sờ soạng một cái trên mông cậu.
Dương Thư Trần:
...
Liếc thấy gương mặt u ám của Dương Thư Trần, Thượng Mộ Tâm lanh lợi nhào vào lòng cậu, mở miệng gọi:
Anh Trần, Tiểu Tâm Tâm nhớ anh lắm!
Cô bé ngẩng đầu lên, khuôn mặt bụ bẫm đáng yêu của cô bé bốn tuổi tỏa ra ánh sáng mê người.
Đường nét trên khuôn mặt cô bé rất xinh xắn, giống Dư Tâm Tinh, lúc cười mí mắt cong cong như thể chỉ cần nhìn thấy nụ cười cô bé là đã có được cả thế giới.
Cậu quay đầu nhìn ra sau, chuẩn bị tóm lấy cái tay kia thì lại phát hiện đằng sau trống không, chẳng có ai.
Có ma à?
Là ảo giác sao? Sao cậu cứ luôn cảm thấy có người đang nhìn mình chằm chằm.
Cậu có dự cảm không lành...
Không phải còn có Tam Nhi sao? Anh trai em cũng nói rồi, chuyện3 đám cưới giao lại cho em và Tam Nhi, nhưng em kết hôn rồi, chồng em khó chịu trong người, có phải em nên về nhà chăm sóc không?
Không phải Tam Nhi còn độc thân sao, người chưa có vợ dù sao cũng chẳng có chuyện gì làm, để cậu ấy chuẩn bị là được.
Bạch Thầ6n Á dứt lời, không cho Nghiêm Thư Mạt có cơ hội bày tỏ ý kiến đã giúp cô thắt dây an toàn, sau đó cất bước đi vòng qua ghế lái.
<5br>Xe như mũi tên rời khỏi dây cung, nhanh chóng rời khỏi biệt thự nhà họ Nghiêm.
Dương Thư Trần đang nhoài người trên ghế nằm trong sân biệt thự, thư thái chuẩn bị chợp mắt một lát thì đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Có điều thứ ánh sáng ẩn giấu nơi đáy mắt khiến cô bé thoạt nhìn ngoan ngoãn nhưng lại lộ ra vẻ giảo hoạt của Thượng Lăng Tư.
Ai cho em sờ mông con trai thể hả?
Dương Thư Trần thấy người sàm sỡ mình quả nhiên là cô bé không nghe lời, cậu đưa tay bế cô bé lên rồi nhíu mày, trầm giọng hỏi.
Ngay khi cậu còn đang nghi hoặc thì phía sau đột nhiên xuất hiện một cánh tay, tóm lấy mông của cậu.
Ai!
Dương Thư Trần lớn như vậy, chỉ có cậu chọc ghẹo người khác chứ chưa từng bị người ta đùa giỡn như vậy.
Cậu ngồi bật dậy khỏi ghế nằm, quay đầu nhìn bốn phía xung quanh.
Xung quanh yên tĩnh, không có một bóng người...
Cậu thoáng lấy lại bình tĩnh, một lần nữa quay đầu lại, sau lưng vẫn không có gì cả.
Lần này, ánh mắt cậu thoáng thay đổi, không vội quay đầu lại nhìn mà nằm xuống ghế, môi mỏng khẽ mở.
Thượng Mộ Tâm, ra đây.
Dương Thư Trần nói xong, không khí xung quanh yên tĩnh vài giây, không bao lâu, một cái đầu nhỏ nhắn đáng yêu đã ló ra từ dưới ghế nằm.
Một giây kế tiếp, thân hình mềm mại nhỏ bé cũng bò ra.
Cũng may là cậu, lỡ là người khác thì Tiểu Tâm Tâm của cậu thiệt biết bao nhiêu?
Anh Trần, muốn xixi.
Thượng Mộ Tâm thuần thục rúc trong lòng Dương Thư Trần, nghe anh hỏi, đôi mắt to tròn chớp một cái rồi đột nhiên che bụng kêu lên.
Xi xi...
Muốn đi toilet à?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.