Chương 2435: Không hẹn mà gặp (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 788 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Từng lời vàng ý ngọc mà cậu nhả ra đều như vết dao cứa vào lòng người khác.
Các anh tìm lập trình viên chứ đâu phải tìm bình hoa!
Quan Vũ 8Niệm không thể nhịn được nữa, ngẩng đầu lên phản bác.
Lại thêm một điểm nữa, tính tình không tốt!
Dương Thư Trần lại chậm rãi bổ sung thê3m một câu, đúng là chọc người khác tức chết mà.
Đây chính là cơ hội mà khó khăn lắm cô mới có được, cô nhất định phải nắm thật chặt! Thật ra mà nói thì mặc dù trình độ học vấn của cô rất thấp nhưng kỹ năng lập trình lại vô cùng tốt, cô vốn không sợ người khác gây khó khăn.
Có điều, cô sợ người khác sẽ phát hiện ra chuyện mình bịa chuyện về Giang Đông Cẩm.
Vì đề phòng chuyện chẳng may, cô phải tranh thủ vượt qua phỏng vấn trong khoảng thời gian ngắn nhất để nắm chắc cơ hội được nhận vào Công ty CJ.
Tôi tên là Dương Thư Trần, mọi người hay gọi tôi là cậu Trần, Tiểu Trần Trần, Trần đáng yêu, còn có...
anh Trần đẹp trai nữa.
Dương Thư Trần như hiểu được biểu cảm hoài nghi trên mặt cô nên xoay người đè cô sát vào tường, hai mắt nhìn cô chằm chằm.
Hơi thở ấm áp ma mị của cậu như đang vờn trên mặt cô.
Quan Vũ Niệm:
...
Bây giờ cô không muốn vào công ty nữa, cô có thể giết người không?
Cô 9tài giỏi như vậy, liệu có phải đến lúc vào công ty rồi sẽ gây gổ với tôi không?
Dương Thư Trần liếc nhìn gương mặt giận dữ, rồi lại bắt được ánh n6hìn phẫn nộ của cô, cậu nở nụ cười chế giễu nói.
Nghe vậy, lửa giận đang bừng bừng trong Quan Vũ Niệm lập tức tan biến.
Cô ngạc nhi5ên ngẩng đầu nhìn về phía cậu, trong ánh mắt lộ rõ vẻ ngỡ ngàng.
Đây là đâu vậy?
Quan Vũ Niệm ngẩng đầu lên mới phát hiện mình đang dừng ở cửa một phòng làm việc nào đó.
Ngoài của căn phòng không có biển tên nên không biết là phòng làm việc của ai, thế nhưng chỉ cần nhìn vào trang trí trang hoàng là có thể biết đây không phải căn phòng bình thường.
Hơn nữa, cô cũng không biết người đang đứng trước mặt mình là ai.
Anh ta vừa nói vậy là có ý gì, có phải là đã đồng ý nhận mình vào công ty rồi không?
Người phụ nữ của Giang Đông Cẩm thì tôi không dám cản, có điều Công ty CJ không phải cứ ai muốn là đều có thể vào.
Dương Thư Trần mở miệng đầy ý tứ.
Chưa cần cậu nói rõ, Quan Vũ Niệm đã nhanh chóng ngắt lời:
Anh muốn kiểm tra thế nào cũng được, chỉ cần anh cho tôi một cơ hội thôi.
Được, thứ tôi mong đợi chính là những lời này của cô đấy!
Dương Thư Trần nhếch miệng cười, anh với tay cầm lấy hồ sơ xin việc của cô rồi quay sang bảo người phỏng vấn:
Tôi đưa người đi, cô báo với Giang Đông Cấm giúp tôi.
Người phỏng vấn:
...
Cậu Trần tự mình phỏng vấn sao? Chuyện này đúng là trước giờ chưa từng có.
Từ đã, cậu Trần tự phỏng vấn, vậy thì độ khó của thử thách lần này không đơn giản đâu...
Xem ra cô gái tên Quan Vũ Niệm này chỉ còn đường chết mà thôi...
Không được, mình phải báo cho Tổng Giám đốc Giang mới được.
Quan Vũ Niệm đang đi theo Dương Thư Trần hoàn toàn không hề biết suy nghĩ của người phỏng vấn, lúc này lòng bàn tay cô đổ đầy mồ hôi.
Thái độ bất cần đời của cậu rõ ràng khiến người khác không ưa nổi, thế nhưng lại khiến người ta đắm chìm trong mê hoặc.
Sức hấp dẫn quả thực không thể ngăn cản được!
Anh định làm gì? Mau buông tôi ra!
Này, cô Quan, hình như mỗi lần nhìn thấy tôi, cô đều chỉ biết kêu tôi buông cô ra.
Sao vậy? Sợ tôi ăn thịt cô à?
Dương Thư Trần nhíu mày, ánh mắt lướt qua khuôn ngực cô, khóe miệng cậu khẽ nhếch lên.
Cậu tặc lưỡi một cái:
Hơi gầy một chút, thế nhưng nếu chăm chút một chút thì có thể miễn cưỡng chấp nhận được.
Khốn nạn!
Quan Vũ Niệm giận dữ, đang định giơ tay ra giáng cho Dương Thư Trần một cái bạt tay thì cậu đã nhanh chóng lùi lại một bước nhìn cô chăm chú.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.