Chương 2444: Không hẹn mà gặp (23)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 697 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Cô nhóc này vẫn muốn ăn nữa sao?
Mặc dù hơi ngờ vực nhưng Dương Thư Trần vẫn bóc kẹo giúp cô bé.
Sau khi bóc 8vỏ, đặt vào bàn tay nhỏ bé xong, Dương Thư Trần đang mong đợi không biết cô bé có bỏ kẹo vào miệng mình không thì lại thấy c3ô nhóc nhảy khỏi ghế sofa rồi chạy thoăn thoắt lên tầng.
Tối nay cháu ở lại, buổi tối chú mang cơm lên phòng cháu nhé!
Dương Thư Trần vừa xử lý xong một phần mềm vận hành chương trình nên cả người đều thấy rệu rã.
Cậu cầm áo vest rồi đi lên tầng.
Sau khi vào phòng, cậu ném áo lên giường rồi bắt đầu cởi quần áo.
Từng chiếc cúc áo sơ mi lần lượt được tháo ra, để lộ ra lồng ngực cường tráng rắn chắc cùng cơ bụng hoàn hảo, vô cùng hấp dẫn.
Sau khi cởi đến lúc chỉ còn một mảnh vải trên người, cậu bước vào phòng tắm, trong phòng tắm nhanh chóng truyền ra tiếng nước chảy róc rách.
Đúng lúc này,màn hình chiếc điện thoại đang đặt trên giường chợt lóe sáng.
Dương Thư Trần không yên tâm về Tiểu Tâm Tâm nên cũng thường xuyên đến biệt thự nhà họ Thượng chăm sóc cô bé.
Suốt một thời gian như vậy, Thượng Lăng Tư đã bảo quản gia sắp xếp cho cậu một căn phòng.
Nghiêm Thư Hãn tìm cậu suốt cả tháng mà không thấy đâu cũng là vì cậu trốn được tất cả mọi người, lánh ở một nơi mà không ai ngờ tới là biệt thự nhà họ Thượng.
Âm thanh cảnh báo dồn dập vang lên nhưng hoàn toàn bị nhấn chìm bởi tiếng nước chảy.
Rầm!
Cửa phòng tắm từ từ mở ra.
Tầng sương mù bên trong phả ra theo làn hơi nóng, người đàn ông nhẹ bước ra ngoài.
Ngón tay thon dài lướt qua một vài thao tác, mở ra chương trình đang vận hành.
Hàng loạt virus đang ồ ạt xâm lấn máy tính cậu.
Đối phương rõ ràng đã tốn rất nhiều tâm sức để kiểm tra kỹ thuật của cậu.
Vừa chạy, cô bé còn vừa lầm rầm:
Mạng cho ba ăn, T9iểu Tâm Tâm yêu ba nhất!
...
Cậu bóc kẹo cho Tiểu Tâm Tâm mà cô bé nỡ lòng cầm đi cho người khác, cô bé không cảm thấy lư6ơng tâm cắn rứt sao? Ai nói em gái chính là thiên thần của anh trai chứ? Cậu sẽ không yêu cô bé nữa!
Tinh!
Âm báo tin nhắn5 đột nhiên vang lên.
Dương Thư Trần hơi sững người lại, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra nhìn lướt qua, Điện thoại của cậu đồng bộ với tài khoản trên máy tính nên có thể nhận và gửi thư điện tử dễ dàng.
Thế nhưng...
Cậu Dương, phòng của cậu đã được dọn dẹp xong, tối nay cậu có ngủ lại đây không ạ?
Quản gia bước lên trước dò hỏi.
Dư Tâm Tinh vẫn chưa tỉnh lại, trừ những lúc xử lý chuyện của tập đoàn thì phần lớn thời gian Thượng Lăng Tư đều ở biệt thự chăm sóc Dư Tâm Tinh.
Thắt lưng Dương Thư Trần chỉ quấn một chiếc khăn tắm, mái tóc ngắn vẫn chưa lau khô, lúc này đang nhỏ nước tí tách.
Cậu hất hất đầu, giữa không trung lập tức vương một làn hơi nước mỏng.
Dưới ánh đèn lờ mờ trong phòng, gương mặt tinh ranh càng lộ ra nét quyến rũ chết người.
Lại nữa à?
Dương Thư Trần bước lên trước cầm điện thoại rồi mở màn hình ra.
Sau khi đọc tin nhắn bên trên, cậu thốt ra mấy tiếng lộ rõ sự bực tức.
Sau đó cậu vứt điện thoại sang một bên rồi mở laptop ra.
Lần này, người đó lại định nói gì với cậu đây? Dương Thư Trần nhìn đám virus đang nhảy nhót trên màn hình máy tính, hai mắt cậu thoáng ra ánh nhìn lạnh lẽo.
Cậu kéo ghế ngồi xuống, tầm mắt thu lại, ánh mắt vô cùng coi thường.
Trình độ của loại virus này vốn không đáng để cậu bận tâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.