• 7,731

Chương 2449: Đối đầu! kỳ phùng địch thủ! (5)



Bình thường anh ấy không đến công ty à?
Quan Vũ Niệm ngẩn ra, chợt hỏi.

Quả nhiên anh ta trông không giống người đứ8ng đắn tí nào.

Một cậu ấm chỉ dựa vào gia đình và có tiếng phong lưu như anh ta làm sao có thể đến công ty mỗi ngày 3cho được.
Nếu theo Dương Thư Trần, cô còn chẳng thể gặp được ông chủ của mình thì phải rèn luyện đến lúc nào mới được vào phòng lập trình của CJ đây? Three chỉ hỏi tên chứ chưa đồng ý gặp cô, mà phòng lập trình tại CJ chính là nơi Three có khả năng ẩn nấp nhất.
Cô phải cố nghĩ cách vào đó mới được...
À thì, tôi có thể hỏi phòng lập trình của công ty nằm ở đâu không?
Quan Vũ Niệm giữ lấy đồng nghiệp bên cạnh, thận trọng hỏi thăm.
Cái tên Dương Thư Trần đó bảo đi theo anh ta rèn luyện là sớm muộn gì cũng được vào phòng lập trình, nhưng rèn luyện gì với anh ta được chứ? Rèn luyện cách trốn làm hả?!
Chỉ có ai não nhúng nước mới đi tin lời nói dối của anh ta! Quan Vũ Niệm bực bội nghĩ, đang định quay về chỗ ngồi thì thấy một bóng người đi về phía mình.
Giây sau đó, bóng người ấy lướt qua cô đến trước cửa phòng làm việc Tổng Giám đốc, đồng thời giơ tay gõ cửa.

Trần, là tôi đây.
Giọng điệu có vẻ rất thân quen.
Quan Vũ Niệm xoay người nhìn chàng trai trẻ tuổi trước mắt.
Cậu ta trong khoảng hai mươi, cũng xêm xêm tuổi cô, có điều mặt mày lại có vẻ điềm đạm, chững chạc.
Thông thường, ngoài Tổng Giám đốc và các lập trình viên thì không ai có thể tùy tiện ra vào chỗ đó.
Đồng nghiệp trả lời xong thì nghe thấy tiếng ai gọi mình bèn vội vàng đẩy cánh tay Quan Vũ Niệm ra, chào cô một tiếng rồi đi mất.
Quan Vũ Niệm đứng một mình tại chỗ, ánh mắt hơi mờ mịt.
Cô vừa vào CJ hai ngày mà đã phải ngồi một mình tại đây suốt như vậy sao?
Ngoài việc biết sử dụng một số bài test biến thái để gây khó dễ cho người mới thì anh ta có thể làm được t9rò trống gì khác chứ!
Cậu Trần hiếm khi quan tâm đến việc trong công ty, anh ấy chỉ chịu trách nhiệm giữ cổ phần thôi, bình6 thường Tổng Giám đốc Giang mới là người quản lý bộ phận chương trình.
Thường ngày cậu Trần cũng có đến công ty, chỉ5 là không biết hôm nay tại sao lại không đến.
Đồng nghiệp mỉm cười giải thích.
Quan Vũ Niệm:
...
Một Tổng Giám đốc không đến công ty thì cần thư ký làm gì chứ? Sao cô có cảm giác tiền đồ của mình ảm đạm quá.
Tuy rằng người này không có gương mặt hại nước hại dân như Dương Thư Trần nhưng cũng thuộc hàng đẹp trai.
Cậu ta đang mặc bộ âu phục phẳng phiu màu xám bạc, lông mày để lộ nét khí khái và nghiêm túc chứ không hề cà lơ phất phơ như Dương Thư Trần.
Nghe giọng thì có vẻ cậu ta rất quen thân với Dương Thư Trần.
Hôm qua cô tham quan một vòng trong công ty với người phụ trách phòng nhân sự nên đã xem hết các bộ phận, chỉ riêng bộ phận chương trình là chưa gặp thôi.
Cô cũng muốn hỏi, nhưng vì sợ mình thể hiện ý đồ quá rõ rệt nên đành kìm nén lại.

Phòng lập trình không ở chung tầng với chúng ta, bọn họ ở tầng trên, cũng là nơi cốt lõi nhất trong công ty.

Ngại quá, hôm nay cậu Trần còn chưa đi làm, anh có chuyện cần tìm anh ấy ạ?
Quan Vũ Niệm bước đến hỏi khẽ.

Tuy rằng cô không thích Dương Thư Trần, nhưng đã nhận việc thì phải làm đến cùng.

Hiện tại cô là thư ký của Dương Thư Trần nên đâu thể giả vờ như không thấy người ta đến tìm cấp trên của mình được.


Cô là...?
Giang Đông Cẩm quay đầu lại và hơi ngẩn ra vì thấy một gương mặt xa lạ xuất hiện sau lưng, sau đó chợt hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.